Lại liên quan đến việc giải nhất cuộc thi truyện ngắn ĐBSCL
lần III - 2008, BÔNG TRÀM vừa nhận được email của bạn Vũ Nguyên gửi bạn đọc. Có
lẽ chỉ một mình bạn Vũ Nguyên lên tiếng thì vụ việc này mãi mãi vẫn chìm trong
im lặng, vì thế bạn đã gửi lời kêu gọi các nhà văn,
nhà thơ, nhà báo, bạn đọc,
các cơ quan truyền thông báo chí... vào cuộc. Không biết nay mai sự việc sẽ tiếp
tục diễn biến như thế nào. Mời bạn bạn theo dõi !
* * *
Kính gửi quý vị hội VHNT Đồng Tháp, ông Hữu Nhân, các cá nhân tổ chức có liên quan đến cuộc thi truyện ngắn ĐBSCL lần III - 2008.
Đồng kính gửi các nhà văn, nhà thơ, chủ web, blog… và bạn đọc trong và ngoài khu vực ĐBSCL.
Mấy ngày nay chắc quý vị đã nghe thông tin về tôi - người đã yêu cầu hội VHNT Đồng Tháp giải thích việc trao giải nhất cho tác phẩm “Giang hồ vặt” vi phạm thể lệ cuộc thi truyện ngắn ĐBSCL lần thứ III - 2008. Qua 2 bức thư gửi đi, tôi nhận được một hồi âm, nhưng sau khi đọc xong thì tôi vô cùng bức xúc và đã viết bức thư thứ 3 nêu vài ý riêng của mình về “câu trả lời” của hội VHNT Đồng Tháp - mà đại diện là ông Hữu Nhân. Sau khi bức thư thứ 3 được các trangkhoivudongnai, bongtram, vandanviet đăng tải, tôi tiếp tục nhận được hồi âm từ hội VHNT Đồng Tháp, nội dung chỉ vỏn vẹn một câu: “tôi nghĩ đây là lần cuối, yêu cầu bạn nói rõ tên họ mình nếu bạn cho rằng mình đã hành động đúng. chào bạn !” Tôi ngớ người ra, trời ơi, có tổ chức xã hội nào lại trả lời bằng một câu cụt ngủn như vậy không. Nghĩ mà buồn, phong cách làm việc của văn nghệ sĩ thời đại @ cũng hơi “quái”.
Hôm nay tôi viết tiếp bức thư thứ 4. Bức thư này tôi có ba vấn đề chính muốn nói:
MỘT LÀ, DƯ LUẬN ĐÃ LÊN TIẾNG…
Chỉ trong hai ngày 04 và 05 tháng 04/2011 mà trên hai trang khoivudongnai và bongtram đã có hàng chục comment về vấn đề này (tôi có gửi bức thư này cho ông Hữu Nhân và gửi kèm theo những comment trên hai trang đó, nên xin chỉ trích đăng vài comment tiêu biểu, không đăng lại tất cả)
Tôi rất vui khi có bạn Việt Khoa viết (trên bongtram): “Xin cảm ơn bạn Vũ Nguyên đã mạnh dạn lên tiếng. Mọi người sẽ ủng hộ bạn.”
Bạn Hoàng Lan viết (trên khoivudongnai) đúng y như búc xúc của tôi (và chắc cũng là bức xúc của nhiều bạn đọc khác): “Nhà thơ Hữu Nhân không phân biệt được công luận và đơn khiếu tố. Nếu là đơn khiếu tố gửi đến cơ quan để khiếu nại, thì người khiếu tố cần ghi rõ tên họ, địa chỉ. Trái lại, khi một bài viết được đưa ra trước công luận, thì người viết bài ấy là người chịu trách nhiệm pháp lý trước công luận rồi, bởi nếu tác giả viết sai, anh ta có thể bị nhà thơ Hữu Nhân truy tố ra tòa. Trước công luận, nhà thơ Hữu Nhân nên trả lời cho rõ ràng những vấn đề Vũ Nguyên đặt ra, và chỉ cho mọi người thấy Vũ Nguyên sai ở chỗ nào. Đó mới là thái độ đúng đắn và có trách nhiệm của người cầm bút trong một xã hội dân chủ và nhân văn.”
Cũng có bạn sợ “đụng chạm”, “trù dập” nên đã khuyên tôi đừng tiếp tục, bạn M Sao viết (trên khoivudongnai): “Theo tôi việc Vũ Nguyên đưa ra công luận truyện giải nhất phạm quy và lá thư của ông Hữu Nhân đã đủ cho mọi người hiểu rõ sự việc và con người quanh sự việc. Qua "cái lý" mà ông Hữu Nhân nêu ra cho thấy đây là một sự thừa nhận sai sót rồi. Nên dừng vụ việc ở đây là vừa. Vì nó cũng đã là tiếng nói cảnh giác cho việc tổ chức các cuộc thi sau.”
Nhưng có bạn khác lại bảo nên “đi tiếp”, bạn Tú Minh viết (trên khoivudongnai): “Sao lại dừng hả bạn M Sao! Vụ cô Lượm giả chỉ khép lại sau khi có lời xin lỗi chính thức của VTV đó. Vụ này nhất định phải đòi BTC cuộc thi lên tiếng giải trình và nếu Vũ Nguyên nói đúng thì BTC phải xin lỗi mọi người (chớ không phải xin lỗi Vũ Nguyên). Lâu nay các cuộc thi hay có sự khuất tất, nhân đây phải làm trong sạch cho các cuộc thi sau này. Làm văn học người ta cầu danh (trong sáng) chớ đâu phải để cầu vinh (đi tìm địa vị xã hội).”
Có bạn nickname abc (trên khoivudongnai) viết tuy hơi quá lời nhưng tôi nghĩ bạn đã tỏ rõ quan điểm, lập trường của mình đúng đắn: “Thương nhà thơ Hữu Nhân quá! Mới cầm tấm thẻ hội viên HNV chưa hết vui mừng thì trở thành... bia đỡ đạn cho cả một hội chưa chi đã muốn "làm cha thiên hạ". Giờ này khi sự việc bị phanh phui thì không những soi xét nhận sai - đúng mà còn lớn tiếng "... có cái lý của mình", thậm chí còn đòi biết "tên họ" của người dũng cảm đưa ra sự thật (để trù dập chắc!). Thương cho những người mang danh nhà văn nhà thơ có giá trị, uy tín, quyền thế trong cuộc thi này lại có tầm văn hóa... lùn đến như vậy. Thiết nghĩ HNV VN có nên để họ đứng trong hàng ngũ hội viên không, nếu không muốn "một con sâu làm rầu nồi canh"???”
Chân thành cám ơn tất cả các bạn đọc (và chắc hẳn có cả bạn viết) đã ủng hộ tôi trong vấn đề này, tiếp sức cho tôi tiếp tục đi trên con đường tìm lại hai chữ “khởi sắc” cho văn học ĐBSCL. Tôi hứa sẽ đi tiếp đến cùng.
HAI LÀ, RÕ RÀNG LÀ TÔI ĐÚNG…
Dư luận đã lên tiếng, và chiều hướng của họ là ủng hộ tôi. Tất cả các comment đều tỏ ra bức xúc trước thại độ của hội VHNT Đồng Tháp và ông Hữu Nhân khi trả lời “đòi lý lịch” và “có lý của riêng mình”.
Vậy số đông đã ùng hộ tôi, rõ ràng tôi đã làm đúng. Và tôi sẽ tiếp tục.
BA LÀ, BÁO CHÍ VẪN IM LẶNG…
Tuy hơi vui vì đã có rất nhiều người cũng hộ mình, nhưng tôi cũng rất buồn vì một chuyện nghiêm trọng và đang xôn xao dư luận như vậy mà các cơ quan truyền thông báo chí vẫn im bặt, không có thái độ và lập trường nhất định, không làm sáng tỏ vụ việc cho bạn đọc biết.
Trên đây là ba vấn đề chính mà tôi muốn nói trong bức thư này. Dư luận đã lên tiếng cho tôi, tiếp theo tôi mong mỏi các nhà văn, nhà thơ, chủ web, blog, các nhà báo và cơ quan báo chí lên tiếng để giải quyết vụ việc này.
Cuối cùng, để kết thúc bức thư này, xin được đăng lời góp ý của một bạn giấu tên đăng trên bongtram, lời lẽ hơi nóng tánh quá nhưng có phần đúng:
“Ai cũng nhớ ở cuộc thi thơ đồng bằng SCL do Hội Cần Thơ tổ chức năm 2009 đã xảy ra lùm xùm về tác phẩm "Trăng nghẹn". Sau vụ đó, Hội CT "nổi tiếng" khắp nước và trở thành nỗi... xấu hổ cho các hội viên không liên quan. Giờ đây, Hội Đồng Tháp cũng phải thể hiện không "thua chị kém em" nên dựng nhà thơ Hữu Nhân với tấm thẻ hội viên HNV VN mới toanh mà ngầm báo: "Hội viên HNVVN đó. Dám đụng tới không?". Nếu không thì họ đâu trơ trẽn tuyên bố tìm "lí lịch" của Vũ Nguyên và thẳng thừng gạt thẳng "trả lời lần cuối" như để chấm dứt và đè bẹp sự việc! Đó cũng là thể hiện kẻ bề trên: Ta không trả lời, mi làm gì ta hỡi kẻ "nặc danh"?
Ghê chưa? Đấy là những người mang danh nhà văn nhà thơ có "chân" trong cuộc thi truyện ngắn ĐBSCL lần III năm 2008 ở Hội Đồng Tháp đấy!”
Chân thành cám ơn.
VŨ NGUYÊN
______________________________
ĐỂ TIẾP TỤC THEO DÕI VỤ VIỆC NÀY, MỜI BẠN ĐỌC VÀO LINK SAU
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét