Anh chạm ngõ những con đường hoa nắng
Thì mới hay mùa Xuân đến rất gần
Em ngại ngùng giấu tình yêu vào tóc
Buổi hẹn hò còn đó phút mông lung
Em đã đến cùng muôn ngàn hương sắc
Cho mùa Xuân nở những đóa hân hoan
Cho trái tim nhịp trống rung rạo rực
Cho bờ môi chẳng ngại phút giao kề
Trái đã chín trong vườn cây lộc biếc
Mùa vẫn xanh trong nỗi nhớ chiều hôm
Đừng lệ úa cho tâm hồn cằn cỗi
Em, em à mình trao những môi hôn
TÌM NHAU QUA HẾT MÙA ĐÔNG
Phố có vui không em
Hay vẫn buồn như thế
Tình có vui không em
Hay vẫn sầu dang dở
Anh nghe trong nỗi nhớ
Khỏang mờ xa mờ xa
Anh nghe trong bài ca
Từng nhịp dài cô lẻ
Em vẫn là cô bé
Một mình trong chiều đông
Anh vẫn là dòng sông
Trôi… trôi hoài, trôi miết
Trên nẻo đường ly biệt
Có gặp lại chính mình
Đời nở muôn mùa Xuân
Trong những lồng ngực trẻ
Em không còn cô bé
Soi mình bên dòng sông
Anh quên hết mùa đông
Trong những chiều thương nhớ
Mùa Xuân về rồi đấy
Hãy mở cửa đón chờ
Ngỡ gặp nhau trong mơ
Mà vẫn còn thao thức
NGHE XUÂN VỀ
sáng thức dậy
lạnh vừa đủ một vòng ôm thương nhớ
phía bên ngoài cửa sổ
nghe hương gì phảng phất… mùa Xuân
em ơi trời đất tưng bừng
mùa cây trổ lá reo hoan nụ cười
con chim nhỏ hót gọi mời
tình dâng một đóa rạng ngời sắc Xuân
ta nghe trong dạ bâng khuâng
hình như ta biết Xuân đang gọi mời
TRƯƠNG CÔNG TƯỞNG (tác giả giữ bản quyền)
_________________________________________
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét