GIỚI THIỆU TÁC GIẢ
TRẺ - CTV BÔNG TRÀM
LÊ MIÊN CA
Họ tên thật: Lê Công Chính. Bút danh khác: Giáng Fa
Sinh ngày 18.05.1989, tại Bảo Lộc
- Lâm Đồng.
Tốt nghiệp Nhạc viện TP.HCM. Từng làm việc tại tạp chí Đương
Thời. Hiện sống và công tác tại Công ty MelodyTV (Đà Lạt).
Có tác phẩm đăng trên nhiều báo, tạp chí văn hóa văn nghệ.
GIỚI THIỆU CHÙM THƠ
TIÊU BIỂU
GIAO MÙA
Có những mùa trăng nở trên hồn người
Bâng khuâng vầng lá thu qua
Khoan khoải nét đông chập chờn
Nghe như lòng đá tan ra cho môi chẳng còn cười
Sương giăng mờ lối tim ta
Người giăng những mảng tình xa
Chầm chậm đi về phía đất
Mộ đã lên rêu đâu nữa xác thân ngọc ngà
Hồn hoa dụi tắt
Mắt vọng thiên thu
Nóng long lanh
Nắng mở hé nụ cười
Sống và chết
Hai bờ thăm thẳm
Nhưng chạm tay, tay toát lạnh sụt sùi
Những xúc cảm chờ ngày giải thoát
Cho tình lên
Bâng khuâng thu qua
Và...
Khoan khoải đông về
Những cái giao nhau mơ màng mà rất thực...
GƯƠNG MẶT DÃ QUỲ
Ngất ngây con đường cái
Sắc dã quỳ vàng, rải...
Lên lên xuống xuống quanh co dốc
Tôi đi đầu óc lắc lư
Theo điệu nhạc chiều nay em hờn dỗi
Vô tư chàng trai Mặt trời
Vô tư tôi ngậm ngải, ngậm đắng bông dã quỳ
Chếnh choáng!
Người ta bảo cái vô tư của tôi điên loạn
Điên loạn trong thể thức: Người điên!
Cười mà đôi mắt chẳng vui tôi: ừ! gọn lỏn...
Đứa con gái mùa đông cứ thế mà hê hả
Chọc thẳng vào nách tôi để vui bằng những khúc cười
Như em...
Cái đầu tôi lắc lư... lắc lư...
Tôi chui rúc như loài sâu bọ vào tuổi em
Ngực tim cứ thế mà nhấp nhô, thoi thóp...
Vậy là, bung chiếc áo mùa, nứt mầm...
Chiều nay em hờn dỗi
Gương mặt là hoa dã quỳ
Vàng reo rắc
Vàng hậm hực
Vàng cả đôi mắt biết cười biết khóc
Con dốc chiều nay và con dốc đời tôi, em có còn muốn làm thủ
lĩnh...
MẶT NẠ DI TẢN MÙA
Hâm hấp cái mặt trời
môi em túng tẩy
phía bên ngoài bức tường không trét vôi
khuôn mặt em trắng lớp kem phấn
anh, bức tường tươi rói rêu
hun hút cái đêm lạnh
vặn mình một chút Sài Gòn sang mùa
em mấp máy mi
phố lổ chổ sỏi
phố rữa lá cây
anh, ngập ngừng tan tầm muộn
ngày mai phía sau bức tường
hai cặp môi cong vếnh
bốn con mắt chống đỡ
lát cắt phẳng tắp nhịp thở
hình thù mặt đất
ngày mai phía sau vài sinh thể khác nữa
người ta nhào nắn giấc mơ
xây cho mình lớp mặt nạ dày cộm như lớp vỏ quả địa cầu
và tâm hồn là biển
sự rối rắm là những dòng sông
ngày mai không có gì là trước sau
tôi chết ngất bất thường
và hôm nay không thập thò phía sau bức tường
trườn ra phố
tôi đeo chiếc mặt nạ mùa đông chống bụi
hấp hênh gã nghiện thơ và đôi chân di tản mùa
LÊ MIÊN CA (tác giả giữ bản quyền)
_______________________________
MỜI ĐỌC BÔNG TRÀM CHUYÊN ĐỀ ĐẶC BIỆT
>> Vui lòng nhấp chuột vào hình ảnh phía dưới để vào mục lục <<
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét