VIẾT CHO HÔM NAY
phía trăm năm cũng chỉ là
hạt bụi
nghiêng mình hòa nhịp gió khơi
ngày lột lớp phấn son đời
nghe da thịt trở mình nguyên thủy
một chùm sương của sớm
một cụm nắng của trưa
một vạt khói của chiều
và đêm giăng màn đi ngủ
sờ
trái tim còn thức
đủ cho nụ cười lành vẹn hôm nay
đủ cho đôi bàn tay ấm miền hạnh phúc
đủ cho người vai thẳng - tương lai
TA LẠI GÕ PHÍM
ta lại gõ phím
giấu một ngày khao khát
bên ngoài cửa sổ
tình yêu chín trên cành mây... hồng đôi má nắng
em chẳng thông minh
bẻ trái làm ngơ vừa chua vừa chát
cái giận vô cớ
ném mạnh vào người em thương
ta lại gõ phím
nghe tiếng chim tuyệt chủng
hót khàn điệp khúc
cô đơn...
ta lại gõ phím
lựa từng cọng gió
rối một chùm nhung nhớ
chọn cọng gió ngay hàng nối mát dãy... yêu
MẸ
khi con lớn lên
mây ủ trắng tóc mẹ
đôi mắt ngược chiều đánh dấu bằng bước chân chim
đôi tay son rỗi in rõ ràng vết sạn
bầu ngực cạn sữa
không cần che dấu... vì con
mẹ
hai chữ cái giản đơn nhưng cực kì quý báu
chín tháng mười ngày con ủ nóng bằng hân hoan và lo sợ
vượt biển một mình
môi đẫm cười mẹ nâng giọt máu trên tay
mẹ
hai chữ cái giản đơn nhưng có lúc con quên cách đánh vần tròn trịa
cuộc vui chưa tàn của bữa tiệc tha phương
ngã nghiêng say với men mưu sinh, men đời, men bạn
vẫn nghèo, vẫn thiếu câu nhắc của mẹ... mẹ ơi
NGUYỄN HỮU TRUNG
______________________
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét