CUỐI DÃY HÀNH LANG
Dãy hành lang
ngắn thôi
Sao không nói dùm
tôi
Sao người hoài
lặng lẽ
Để cả hai ngậm
ngùi!
Tôi biết người đi
sau
Dù tôi không đi
mau
Dù tôi cần người
nói
Dù tôi sợ người
buồn
Tôi vẫn luôn cúi
mặt.
Tôi biết rồi sẽ
mất
Những ngày tháng
thật hồng
Tôi vẫn chờ người
nói
Dù nói lời hư
không!
Dãy hành lang
ngắn thôi
Sao không nói dùm
tôi
Cuối dãy, đến
phòng rồi
Người lặng lẽ... về thôi!
BẾN SÔNG XƯA
Vẫn con sóng
vỗ ven bờ
Vẫn
con nước mãi lững lờ trôi xa
Ôi
! Dòng sông, chuyến đò qua
Vàng
cơn nắng bãi quê nhà chiều xưa
Vẫn
còn đây rặng Bảy thưa
Thường
khi trốn mẹ buổi trưa cất chòi
Anh
trèo hái cánh hoa môi
Kết
làm sính lễ đẹp đôi chúng mình
Trách
sao bến cứ lặng thinh
Để
con đò cũ vô tình sang sông
Mười
năm về tím ngát lòng
Tím
bờ cỏ dại, tím bông lục bình
Đầu
vàm sóng vỗ chênh vênh
Con
đò năm cũ một mình bên sông.
ĐỀ TẶNG CỒN TIÊN
Cồn Tiên đẹp
những chiều mưa
Châu Giang đẹp
những buổi trưa nắng buồn.
Một chiều ghé bến
Cồn Tiên
Mưa bay lất phất,
mưa mềm ướt môi
Lặng lờ con nước
buồn trôi
Dòng sông nho nhỏ
ngăn đôi hai bờ
Đất Cồn chiều chợt
nên thơ
Khách qua thăm
bỗng ngẩn ngơ hồn sầu
Một chiều để nhớ
nghìn sau
Xóm thôn im ngủ
dưới màu mưa bay
Mưa rơi trên mái
cổ đài
Mưa ướt tập vở,
ướt hai mái hồn.
Mưa ơi! Có nhớ
lắm không
Sang sông là đã
nghìn trùng cách xa...
THẢO VI
__________
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét