Có
một nhà thơ say thật say
Rượu vào
thi phú ợ ra cay
Nghe con
ếch gáy gai tai quá
Tưởng ếch
tranh tài muốn giết ngay.
Lấy bút
làm đao nặng cánh tay
Vạch tìm
cây cỏ khắp đông tây
Ngờ đâu
ếch ở quanh vườn nhậu
Giết ếch
nầy ếch khác gáy thay.
Trời động
bờ mươn ếch cả bầy
Gáy trăng
gáy gió gáy chi ai?
Cớ sao
giết ếch cho đêm vắng
Để bóng
đêm quê tối lạnh dài.
Ếch gáy
nhiều khi cũng thích tai
Không
tranh cao thấp chẳng tranh tài
Đêm khuya
độc ẩm nghe lời ếch
Có lúc
đau thương lệ chảy dài.
SAY
Là thi sĩ
không say thì không được
Trời cho
say muôn vẽ đẹp trần gian
Đem thơ
say thơ miêu tả những huy hoàng
Chân,
thiện, mỹ được muôn đời sống mãi.
Là thi sĩ
thì cứ say thoải mái
Nhưng
đừng say để không biết bạn bè
Nhưng
đừng say để bịt cả tai nghe
Bao lẽ
phải trên đời cần tranh biện.
Là thi sĩ
phải biết quyền biết biến
Đừng say
sưa để cừu địch con người
Đừng say
sưa để đốt cả xanh tươi
Để kiêu
ngạo cái ta thành chân lý.
Say là
thánh là thần nhưng cũng quỷ
Say là
tiên là Phật cũng là ma
Xác thân
say thì nhập chốn ta bà
Tâm linh
sạch say vào nơi cõi phúc.
Là thi sĩ
không say vào đường tục
Tâm trong
veo như nguồn nước thanh tuyền
Đem công
bình và chân lý giao duyên
Chẳng
dùng bút chém treo ngành, đao phủ.
MA RỪNG - MA PHỐ
Ngày
hưởng tinh hoa ánh mặt trời
Đêm
về tích tụ gió sương rơi
Linh
hồn đại thụ thông qua rễ
Nở
đóa Phong Lan ngát giữa đời.
Lung
linh khoe sắc giữa rừng cây
Kết
bạn muôn chim với sóc bay
Soi
mình làm đẹp dòng trong vắt
Thớ
lá, thiêng liêng lọc thở đầy.
Một
buổi, gót thù bước đến đây
Lật
nhào cổ thụ vút tầm mây
Muôn
chim hốt hoảng bay xa núi
Gục
xuống, rừng Lan tan nát thây.
Ngọn
thác nhiều tầng khóc ngất ngây
Tháng
năm dòng lệ cạn vơi đầy
Để
cho con suối bày khô sỏi
Và
nắng trên cao đốt đỏ mây.
Gỗ
quý còn đâu giữa đại ngàn
Rừng
già xâm thực bởi cây hoang
Linh
hồn cây chết, hoa tan nát
Thành
núi ma khô héo, võ vàng.
Hồn
của rừng sâu lệ đã tràn
Bây
giờ hồn phố cũng kêu oan
Đường
xanh nương náu chim trong tổ
Ngã
xuống theo cây giết chết đàn
Cụ
già phơi dưới nắng chang chang
Cô
gái mồ hôi ướt áo choàng
Lửa
đổ trên đường em bé học
Đêm
về gió lộng thổi miên man
Ma
rừng. ma phố khắp đó đây
Ma
của màu xanh ma của cây
Khóc
than dài mãi theo năm tháng
Nước
mắt thành sông cũng đã đầy?
CHÂU THẠCH
_______________
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét