MỘT
CHÚT TÌNH…
Dặm ngàn cuộc lữ thênh thang
Về đâu?
Chọn
bến trần gian mà về
Muôn ngàn nẻo, vạn bến mê
Riêng ta xin chọn
Dẫu vẹn nguyên
dẫu lỡ làng
Mong tròn một chuyến
đa mang phận người…
Mai sau khi mỉm môi cười
Về, tôi kể cuộc rong chơi cõi trần…
Thường hằng muôn sự… phù vân
Buồn-vui cũng thoảng một lần mơ qua
Cơ hồ
hẳn
có chăng là
Trần gian một kiếp
Tình đà… thiên thu.
VÔ ĐỀ
Chuông chùa
tiếng kệ
hương trầm
Nhặt về thắp được mấy lần buồn-vui
Dáng khuya trăng đĩnh đạc ngồi
Cứ lồng lộng nét rạng ngời hoát nhiên
Mượn thanh tao
gột ưu phiền
Mà phiêu du tận miền uyên nguyên nằm
Nhặt lung linh tiếng nguyệt cầm
Nhặt câu thơ giữa tháng năm tuyệt mù…
Chuông chùa
tiếng kệ
đêm thu
Bừng con mắt giả đếm mù sa bay…
Chuông chùa
tiếng kệ
tỉnh-say
Trong vô ngôn lại phơi bày
thanh âm
Chuông chùa
tiếng kệ
hương trầm
Nhặt về thắp được mấy lần buồn-vui…
LỜI
YÊU
Ta vẫn đứng
giữa muôn trùng mộng mị
Lắng nghe lòng vỗ nhịp sóng
trùng khơi
Bước hoài niệm rêu phong màu
ly biệt
Chợt dội về lòng ký
ức xa xôi
Người ngồi đó thắp lên màu áo
lụa
Nhuộm hoàng hôn vàng võ bến
sông chiều
Ta níu lại chút tình xưa quá vội
Độ thu về mượn lá trút lời
yêu.
MỘC MIÊN THẢO
_________________
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét