Con nước mặn tràn lên
Tháng Ba. Hạn khô vùng Giáp Nước
Xóm làng lo đói no, vụ sau - mùa trước
Đêm canh cống đập
Ngày đo độ nhiễm
Hạ nguồn Mê Kông, nơi này, đồng lúa xôn xao
Chỉ nơi này dòng ngọt quý biết bao
Chỉ nơi này không thể ngơi lòng lãng khuây sắc màu của nước
Từ nơi này ai sẽ nói được
Chuyện biến đổi khí hậu
Việc bảo vệ môi trường?
Ngày vẫn nắng, đêm vẫn sương
Nhưng nơi này ruộng đồng thấm mặn
Nơi sâu nhất của cánh đồng Tứ giác
Cách xa biển hằng chục cây số
Vẫn không thể gieo trồng
Và ai viết nghìn trang về nước biển dâng
Hãy khơi dòng Mê Kông
Chảy xuôi về
Dạt dào nước bạc
Ngọt ngào phù sa
Ruộng đồng bao la
Mùa sẽ mãi xanh – Nơi này, vùng Giáp Nước
Không thể… nơi này kinh cùng, nước ngược!
Ta gọi thượng nguồn Mê Kông
Khơi dòng
Khơi dòng…
NHỮNG ĐỨA TRẺ Ở LUNG NGỌC HOÀNG
Những đứa trẻ ở Lung Ngọc Hoàng
lớn lên giữa rừng tràm
biết đường đến trường gần hơn đường ra chợ
những vạt tràm đầy hoa trắng nở
đàn ong quen lấy mật đi về
Những đứa trẻ quen rồi hoa dại bờ đê
quen cảnh đàn muỗi về đêm đông ken
quen con kinh nước phèn mùa khô
quen đi đường đất trơn sau mưa
quen những sớm mai rừng đẫm sương
quen hương tràm thanh khiết
Những đứa trẻ lớn lên sẽ biết
không vùng đất nào xấu
không có miệt đồng xa
Lung Ngọc Hoàng rừng tràm bao la
vẫn có trường để các em học chữ
Những đứa trẻ ở Lung Ngọc Hoàng
lớn lên sẽ hiểu
vì sao trường gần, chợ xa
vì sao phải dưỡng đàn ong theo hoa
vì sao phải giữ vạt tràm nguyên sinh
vì sao có sự chọn lựa
cái nào để ăn no
cái gì để làm giàu
và phải dành lại gì để cho mai sau
RỪNG TỨ GIÁC LONG XUYÊN
Rừng mới ta trồng trên nền rừng xưa
mầm lên xanh hơn
gọi đất nghìn năm thức dậy
Bài học thiên nhiên đã dạy
con người phải biết sống chung
người sống cùng nhau
người với đất trời
Thời gian thăm thẳm trôi
bao đời người gieo neo
những mùa lụt bơi
những năm nước kém
Đồng trũng đón mùa lụt đến
Phù sa theo nước về xuôi
Nền cũ Óc Eo bồi thêm đất mới
Nuôi rừng xanh mới
Xanh cả nghìn sau
Xanh cả đời người
Ta trồng rừng mới
trái đất giảm phần nóng hơn
buồng phổi cuộc đời nở lớn
để trái tim người bao dung
Mãi xanh những vạt rừng
Tứ giác Long Xuyên
đất thấp, phèn chua
cho đời những điều ngon ngọt
khúc ca xanh từ niềm đau xót
cất lên lời bao la
NGUYỄN LẬP EM
__________________
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét