Cho tôi vay một nụ cười
Cho tôi vay một nụ cười
Tìm trong nhung nhớ mùa thu
yêu người
Cho tôi vay một khoảng trời
Gói hơi em thở vào chơi vơi
tình
Vay người làn mắt môi xinh
Nắng tràn nhung nhớ lung linh
mây chiều
Vay tình hò hẹn mùa yêu
Chìm trong hư ảo liêu xiêu
câu thề
Vay đời mộng trắng sơn khê
Hồn vương đôi mắt môi kề cận
môi
Vay xưa áo mỏng xanh trời
Mùa hoa bẻn lẻn mây trôi ngại
ngùng
Vay chùm hoa thắm ti gôn
Để mai đây chợt thấy hồn rưng
rưng
Vay thêm tình xót xa buồn
Đến khi chia biệt còn thương
nhớ người
Thôi vay em cả cuộc đời
Làm sao tôi trả một thời yêu
nhau…
Gửi em một phiến trời hồng
Đêm mơ thấy dáng ai về
Với tay quờ chạm cơn mê bóng
mình
Nghe từ cơn gió lặng thinh
Mùi hương trầm thoảng gợi
nghìn lời ru
À ơi giấc mộng thiên thu
Tôi ru em ngủ chiều thu khẽ
buồn
Mưa xưa rớt xuống cội nguồn
Có hay tôi đứng bên vườn đợi
em
Ơi à lục bát ru đêm
Nghe trong hơi thở môi mềm
vai thon
Tôi đan mây mỏng phiêu bồng
Gửi em cả phiến trời hồng thênh
thang
Tìm trong mấy cõi hồng hoang
Thấy con sông nhỏ trên ngàn giăng
mưa
Tôi thêu trời kín mây mùa
Mùi hương theo gió mộng lùa
tóc thơm
Tình nồng một thuở tay ôm
Ngập trong nhung nhớ trời
hồng đê mê
Mây trôi giăng kín tóc thề
Làm nghiêng chiều rớt cơn mê
ngọt ngào
Bẽ bàng mộng bóng chiêm bao
Hình như em cũng tan vào hư
không…
Hơi thở mùa xuân
… Sẽ rất nhớ gió tràn trên
tóc bé
Bay thênh thang trưa biển
nắng hanh vàng
Anh ngộp thở giữa mùa xuân
rất nhẹ
Bước ngỡ ngàng lộng lẫy giữa
hư không
Sẽ rất nhớ chút hồng trên môi
bé
Gói tinh khôi – anh thuở tuổi
dại khờ
Ấy thế mà mùa xuân bước khẽ
Chồi lộc nằm thao thiết giữa
trang thơ
Sẽ rất nhớ nắng vàng trên mắt
bé
Xuân kiêu sa thơ thẩn nhẹ gót
hài
Anh lặng khóc giữa cõi đời
mộng mị
Hạnh phúc đầy như sợi tóc
trên tay
Và sẽ nhớ, sẽ nhớ nhiều như
thể
Bé bên anh tinh khiết nụ sen
hồng
Nghe anh hỏi lời thì thầm
nghe bé:
Giữa muôn trùng… em nghe
tiếng anh không?
NGUYỄN MINH PHÚC
______________________
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét