Sóng lô nhô xua bảng lảng vô bờ.
Nắng lô nhô cõng vàng qua cửa nhỏ.
Đời lô nhô người tìm nhau nương tựa.
Em lô nhô xui tóc rối, ta cầm!
Bốn mùa lô nhô được mấy ngày xuân ?
Ong bướm lô nhô mai, đào thêm sắc.
Đá lô nhô níu mây trời xanh ngắt.
Tình lô nhô nên mãi chạm vách sầu !
Có khó nghèo gắng san sẻ cùng nhau,
Sống từ ái cho lòng thêm rộng mở,
Tĩnh lặng đi, nghe tiếng xuân gõ cửa,
Giữa đôi bờ nhật nguyệt với lô nhô.
VỀ
Vớt sao được vầng trăng chìm đáy nước,
Hoài làm chi bóng hoa nở trong gương?
Giờ còn chút xuân thì vừa chắt được,
Ta trao em cùng vui nốt mộng thường.
NHỚ BẠN
I.
Lãng đãng sân sau trầm tiếng nhạc,
Rưng rưng giọt đứng mộng ngoài hiên
Sông hồ buổi ấy ai còn mất
Đã lạnh lòng chưa mấy giọt xiên?
II.
Sông khuya vời vợi tàu xuôi ngược
Tay nõn tựa đầu, vọng viễn phương
Mười năm chia biệt người đang cuộc
Chớp bể, còn ai vượt mưa nguồn?
III.
Ơn trời cho chút nắng thuỷ tinh
Xui lòng trong vắt nhớ xa xăm
Chim đàn tung cánh tìm an lạc
Mấy đậu cành ngô, mấy bãi đầm?
IV.
Mười năm về lại Kiên Lương cũ
Nỗi đau mất bạn vẫn còn nguyên
Cho ta gởi biển vài ly rượu
Mong ấm lòng ai chốn cửu tuyền.
PHAN LẠC NHÂN
_________________
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét