Sonata đợi anh
Nắng, gió và lá vàng
Rượt đuổi nhau ngã sõng soài trước mặt…
Tôi ngồi
Đợi anh
Du dương tiếng violon
Nghịch ngợm bay qua những nóc nhà cổ kính
Rồi chúm môi hôn sát rạt con đường
Tôi hóng về bốn phía âm vang giao hưởng
Đợi anh!
Khói bụi lướt qua nhau
Ô tô, xe máy lướt qua nhau
Những cặp mắt có hồn và vô hồn
vội vã lướt qua nhau
Chỉ còn tôi và anh
Tìm nhau
Thong thả.
Ai đã đợi ai?
Cà phê nâu, bọt trùm lên miệng cốc
Chuyện nghệ sĩ trùm lên chiều hanh
Ánh mắt trùm đầy vào ánh mắt
Chuông điện thoại đổ dồn trùm lên dang dở câu thơ
Tôi mở cúc áo
giấu nỗi mong anh vào trong ngực
Thở dài…
Ngày mai
Dù vô vọng
Tôi sẽ kiếm một lý do nhạt nhẽo nhất
Để lại đợi anh
Tìm cho bản sonata phần còn thiếu: “chương chiều”!
Khúc vô đề mùa đông
Hình như hương chuối chín
Có mùi vị của em
Người đàn bà vừa chín
Cũng thơm lừng như đêm…
Tôi từ đau chất ngất
Ra dạo phố mùa đông
Chợt thấy như có sóng
Mênh mông dội vào lòng
Em thơm lừng như đêm
Quyện lên tôi - da thịt
Khát thèm càng xoắn xuýt
Rứt từng mạch nhớ nhung...
Phố đêm đẫm mùi em
Tôi thành người đi lạc
Tới lui toàn khoảng cách!
Bước chung chiêng như say…
Dan
díu
Đã
lâu rồi em không viết thơ
Ngại
ký ức bám đuổi theo con chữ
Những
con chữ
chạy
trên tờ giấy hẹp
Va
vào chiều nào cũng thấy nhớ anh
Em
nhặt hương xoan dìu dịu ngọt lành
Ướp
cho nồng lên nỗi đau bỏ ngỏ
Phủ
phê câu chuyện ngôn tình
Chợt
thấy mình thừa thãi
Như
tháng Hai luôn thiếu mấy ngày
Chợt
thấy mình thừa thãi
Như
cõi lòng thơ ngây.
Đã
lâu rồi em không viết thơ
Ngại
anh đọc… lại thương em như ngày xưa… không ngủ.
Tiếng
đàn cũng không ngủ
Từng
giọt nhạc rơi… đầm đẫm nhớ điên cuồng.
THỦY HƯỚNG DƯƠNG
________________________
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét