Dòng sông vẫn chảy
Cuối
bãi đầu nguồn đều khen hương vị
Thơm
dẻo béo bùi con nục con thu
Thế mà cha tôi một đời say đắm
Con cá sông nghèo quẫy nặng đường câu
Sớm nắng chiều mưa chia dòng trong đục
Mẹ vẫn bốn mùa nuôi một dòng xanh
Khi đứng vọng người bên bờ nỗi nhớ
Mắt dòng sông hay mắt mẹ mông mênh !
Xin một lần ngược dòng tuổi trẻ
Trôi về phía mù xa bờ bãi nhiệm mầu
Sẽ ở đấy ánh mắt dài ly biệt
Nhuộm lòng sông trầm mặc màu sâu
Tôi bây giờ đã qua nhiều sông suối
Nỗi buồn nhớ quê rười rượi sông người
Sông hỡi sông, hoàng hôn lênh đênh khói sóng…
Khiến lòng mình xanh một nét chơi vơi !
Lãng mạn núi
Em không rót vào ta dòng lời mật rót
Không cười nghiêng nước, khóc nghiêng tim
Suối ngọt đầu mùa ta không chờ uống
Quả mọng thẹn thùa bao độ trinh nguyên !
Sao những buồn vui nơi em
ta cố quên thì lại nhớ ?
Bóng hình em ta cố xoá
đi
thì trong mơ lại hiện nguyên hình ?
Tiếng nói em ta trộn
lẫn tiếng đời,
sao vẫn còn nhảy múa ?
Ánh mắt em ta hoà ánh
trăng soi,
sao vẫn cứ chòng chành ?!
Phải chăng em ?
Giữa mái tóc mượt mưa
và bàn tay đẫm nắng
Vẫn có một nhịp cầu
dẫu rất mong manh ?
Xin em hãy mơ hồ như
một dáng mây êm
Để đứng đấy suốt đời
ta là núi !
Ngọn lửa
Hoa đâu tự mình ngọt mật
Phải nhờ chăm chút đời ong
Em đâu tự mình hương sắc
Phải nhờ ngọn lửa anh hong
NGÔ HÀ PHƯƠNG
_________________
ĐÓN ĐỌC BÔNG TRÀM CHUYÊN ĐỀ ĐẶC BIỆT
CHÀO XUÂN BÍNH THÂN & NGÀY THƠ VIỆT NAM 2016
>> Vui lòng nhấp chuột vào hình ảnh phía dưới để vào mục lục số đặc biệt <<
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét