PHONG LINH
TRẮNG
tìm về
phía bờ tuyệt vọng
để thấy
thân còn là mình
em bên kia màu áo mỏng
lẻ loi một
tiếng phong linh
Tìm về
phía là ảo ảnh
loạn ngôn trong những lần điên
người đi là đi biền
biệt
chờ chi giọt
nắng rơi thềm?
tìm những
hoạ hình bóng nước
nghe lộng về những u buồn
trở trăn chi tàu lá lật
để đêm ngằn
ngặt đêm tuôn
tìm về
môi hôn đã cũ
có còn dội những cơn đau?
dấu thánh của
ngày chúa nhật
vẽ được
không, những nhiệm màu?
THẤT LẠC TRĂNG
lâu rồi
không viết về năm tháng
mới hay hương
đã loãng hơn rồi
chiều nay nhập
phím dương cầm lạnh
giêng hai không hẹn
những mùa trôi
lâu rồi
không nhận bàn tay nắm
em của mùa xưa nay nơi đâu
dằn vặt
quên từ đêm ngõ trước
mưa đã tạnh
nguồn bên ngõ sau
lâu rồi
không ngắm trăng trong nước
hương sứ
ngày xưa hoá ảo hương
mùa cũ chỉ còn là kí ức
nghe trăng thầm lặng rớt
bên đường
THẤT LẠC XANH
những
khúc hát đi lạc rồi
ngày phong ba phủ kín lối
đã quá chiều
sương rồi
tôi sao còn đợi?
là đôi mắt đã nặng rồi
mình về
sao thấy lối
là mỏi
chân rồi
giày xưa
bỏ quên bàn chân
Giọt
trăng thuỷ tinh đã vỡ rồi
âm xưa
còn ngân
mình về
đêm sâu thăm thẳm
giọt
trăng buốt xuống trần
kí ức
xanh ngút ngàn rồi
con hồ
ly úp mặt vào tay mà khóc
đêm không còn là đêm
chỉ
còn thăm thẳm mưa xanh
là phiến
gió vừa rớt lạnh
thềm
rêu một chiều dĩ vãng
là những
đứt khúc tình xa
môi non như quên mặt người
PHƯƠNG UY
____________
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét