Có một mùa thu về qua ngõ
Vàng thơm hương cúc nở hiên
nhà
Lãng đãng mây bồng bềnh trong
gió
Ngập hồn vương chạm khói
sương xa
Tôi gửi mùa thu vào hoa cúc
Mênh mang màu nắng úa lưng
chiều
Có con bướm trắng nằm thổn
thức
Nghe tình khẽ vọng khúc cô
liêu
Gói cả làn hơi thơm mùi gió
Bâng khuâng sông nước chạm
mây trời
Hình như có hồn tôi trong đó
Khẽ khàng con sóng vỗ chơi
vơi
Em có về không mùa thu cũ
Để tôi mơ một khoảng trời đầy
Có mùa hoa cúc rơi đầy ngõ
Nhặt lá hiên trời nghe nắng
phai…
Chưa phai màu nhớ
Có một mùa thu hoa vàng ngõ
Tôi khẽ theo về qua bến sông
Nghe những tàn phai từ buổi nọ
Từ buổi em chân bước theo chồng
Ai thả ngày xưa vào thương nhớ
Cho mây trôi ngập bốn phương trời
Những ngày tháng chưa phai màu nhớ
Đành khép rồi vạt nắng nào rơi
Trời xưa vẫn ấm mùa thu cũ
Chỉ mình tôi quạnh quẽ hiên trời
Hoa cúc còn vàng thơm sắc nụ
Mà người chìm khuất khói chơi vơi
Đành gửi mùa thu xưa vào nhớ
Ngày qua đã lạc mất phương nào
Chiều nao ngồi đếm từng trang vở
Nghe gió bên thềm hiu hắt chao...
Gửi người tôi yêu
cho Kh.
Nghe mùa thu rơi nhẹ vào hoa cúc
Mây trôi nghiêng soi đôi má em hồng
Một trời mộng bừng lên ngời hạnh phúc
Hạt sương nào nhỏ giọt xuống thinh không
Không phải nắng, không phải mưa, không phải
Sao tôi say nhìn mái tóc em bồng
Hay bởi gió bềnh bồng thơm bùa ngãi
Dắt tôi về theo từng ngón tay thon
Nắng có ấm bằng môi em thắp lửa
Tôi cũng xin làm cơn gió bên trời
Nghe tình ấm những vui buồn gọi cửa
Tiếng em cười vàng giọt nắng chơi vơi
Tôi sẽ giữ những nụ hồng nến thắp
Trên môi em cho hết một kiếp nầy
Xao xuyến quá cõi trần gian đầy ắp
Bướm hoa vàng cùng với dáng em đây...
NGUYỄN MINH PHÚC
______________________
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét