Ta lớn lên lời từ lời ru của mẹ
Dòng sữa ngọt ngào câu hát tuổi thơ yêu
Bến sông xưa ta nhớ mỗi sớm mỗi chiều
Nơi có cánh cò và đong đầy nắng sớm…
Ta nghe sao mùi rạ rơm như mùi hương cốm
Hạt thóc no tròn còn xanh đậm mùi hương
Câu ca xưa nghe tiếng lá rộn trong vườn
Hàng dừa xanh nghe vỗ về bên sóng nước…
Về lại đây nghe lời ru nào thuở trước
Nơi đó mẹ ngồi bên bếp bữa cơm trưa
Gió mát xa xa thương lắm mấy rặng dừa
Trường học ấy và con đường bao vất vả…
Gió chiều nay nghe chim trong từng kẽ lá
Lời ru quê hương sao mắt cứ cay cay
Dáng mẹ năm xưa
đôi vai bạc gầy gầy
Và năm tháng suối nguồn luôn ngọt mát…
Lung
linh cánh phượng
Tháng năm phượng rực hồng
Ta đi giữa mênh mông
Hạ reo vui khúc hát
Nghe xao xuyến ngập lòng…
Chiều tháng năm nắng rực
Ve gọi mùa thi ơi
Bao yêu thương vời vợi
Phượng bồng bềnh êm trôi…
Nghe cánh phượng hồng reo
Mùa thi về khắp nẻo
Tháng năm trong lưu bút
Tiếng thì thầm mang theo…
Lung linh mùa phượng hát
Bên mái trường dấu yêu
Từng chùm hoa khẽ nói
Chia tay nhớ bao điều…
Thương lắm mưa ơi!
Chiều nghiêng nắng vội
qua thềm
Chở mây từng đợt làm mềm bờ vai
Thương mưa giọt ngắn giọt
dài
Gieo trên cây cỏ đợi tiếng mưa
Mầm xanh bừng giấc đong
đưa
Ta nghe trong gió lời mưa thì thầm
Phượng hồng hè dệt
tháng năm
Mùa thi hối hả như trăm nguyện cầu
Những dòng lưu bút cho
nhau
In trong kỷ niệm tình đầu xa xôi
Bên
thềm nhìn ngắm mưa rơi
Bâng khuâng một thuở bao lời vấn vương
Chiều
mưa về lại con đường
Lá bay xào xạc
yêu thương dạt dào
Mưa
chiều gió vội lên cao
Ta đi tìm lại thuở nào tuổi thơ…
Nguyễn
Văn Kỷ
_________________
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét