Bài thơ tháng Chín
Bài thơ tình này em viết
cho ai
Cho ai đọc ? Chao ôi ! Biết ai đọc
Trời tháng Chín nghe rã
rời phận bạc
Nỗi u buồn càng đơm nhánh
mọc gai
Em gọi ai ? Giờ em biết
gọi ai
Ai nghe được lời vô ngôn
tĩnh lặng
Ngõ nghách tâm hồn buốt
đau từng chặng
Thời gian đi hái hết mớ
xuân thì
Em đứng nhìn mùa thu lặng
lẽ đi
Có chiếc lá lìa cành chưa
kịp thắm
Em gọi anh – anh không tên
tháng Chín
Anh có nghe lệ em rớt cuối
mùa ?
Xin nhặt giùm em chiếc lá
thu phai
Chưa kịp thắm về hong tình
tuổi mộng
Ơn biết bao trong lặng yên
tỉnh thức
Anh lắng nghe âm ngữ cửa
hồn chìm
Bài thơ này em viết bằng
con tim
Của thân phận cánh phù
dung đỏ sẩm
Anh ở đâu? Hỡi anh chưa
từng gặp
Nắng hồng hoang còn tĩnh
tại hồn anh ?
Hãy chia em bớt một chút
lung linh
Em trang điểm mắt môi vui
phận bạc
Đường duyên phận hẳn em
đang đi lạc
Níu giùm em thời gian vụt
tuổi trời
Chỉ có anh, và chỉ có anh
thôi
Đưa em khỏi bể phù trầm
lặn ngụp
Anh tháng Chín, anh vô
danh chưa gặp
Em chờ anh trên đỉnh ngọn
tình buồn
Hoàng hạc về vỗ cánh gọi
yêu thương
Mùa thu lại mang sắc màu
kỳ ảo
Bài tháng Chín sẽ đổi cung
giai điệu
Hỡi anh yêu, anh tháng Chín
vô danh !
Cuộc chơi
Nơi đâu có ngọn
bình yên
Cho em ngồi ngắm
thuyền trăng chở tình
Đời em bóng đã xa
hình
Rưng rưng mắt lệ,
gập ghềnh đường hoa
Bây giờ hồn lạc
phách xa
Nhập nhằng rũ
bóng theo tà dương trôi
Lỡ đi…lỡ đứng…lỡ
ngồi…
Một đời phiền
muộn, một đời lao đao
Xác thân hóa
thạch non cao
Hồn lìa khỏi xác
tìm vào hư không
Trơ vơ trong cõi
hồng trần
Mưa chan nắng gội
cứ lần lượt qua
Thơ văn chữ nghĩa
xót xa
Tiếng kêu thanh
thất vẫn là…cuộc chơi ?
Em về núp dưới
hiên đời
Chờ ngày rữa mục
trơ phơi cuộc tình
Sinh nhật… em cười
Nụ cười che giấu chuyện
đời
Giấu trăm nỗi khổ rối bời
óc, tim
Ngày sinh nhật, ngơ ngác
tìm
Mắt môi nầy biết buộc tình
vào đâu ?
Máu lùa hồn chạy quanh
thôi
Tìm em rữa mục cắn môi
nghẹn lòng
Bến nào bến đục bến trong
Mà sao em cứ long đong
phận thuyền ?
Đêm thâu luống những ngậm
ngùi
Ngày lên chiếc bóng sụt
sùi lao lung
Mùa thu lá rụng nhiều
không
Mà nghe Sinh Nhật bão
giông lòng nầy
Em về nhặt chiếc lá bay
Ủ vào hồn mộng chờ ngày
xuân sang
Lòng ai chớm nụ mai vàng
Xin chia em chút để trang
trải đời ?
Nguyễn Thị Giáng Châu
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét