Chào em, câu ngỏ buổi quen
Thơ rơi khàn giọng, nhịp êm âm dài
Lập ngôn em tỉnh,
đêm say
Cho quên đất ngũ, trời ngoài rạng đông
Đã nên nghĩa vợ, tình chồng
Bài thơ đáp họa lời không rớt lời
Bởi lo chua ngọt chợ đời
Chạy rong cuối
phố rao mời nhân gian
Dừng chân, chiều trải sợi vàng
Lặng nghe đất thở, ngút ngàn hương
hoa
Ngồi đây, em ở cạnh ta
Để anh chải
tóc, pha trà dưới trăng
TÌNH CA SỐ IV
Chút thương, chút nhớ gọi hình
Chút rơi vào mộng, chút tình trong veo
Xác thân dâng tặng còn đeo
Bờ môi gợi nhớ,
mang theo với đời
Thương em uống cả ý
lời
Bàn tay ấm áp
đánh rơi nhọc nhằn
Những đêm thức suốt với trăng
Sẻ chia cay đắng đường trần đi qua.
TÌNH CA SỐ V
Cảm ơn em, đã đáp tình
Thương anh riêng chỉ một hình bóng mang
Cảm ơn, giây phút ngở ngàng
Bây giờ thấm thoát đã sang nhiều mùa
Cảm ơn, ngày tháng ngọt chua
Cho hoa nở nụ, vui đùa có nhau
Cảm ơn, gió hát trăng sao
Hương hoa ngày cũ,
chiêm bao buổi đầu.
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét