Anh
đi tìm mùa xuân đánh rơi
thượng
Chùa Cầu hạ Âm Bổn
dọi
nắng xanh rêu trượt trên mái ngói âm dương
hắt
diệu vợi vào hồn phố cổ
rót
vào ký ức tuổi thơ hí hửng cầm tay ông bà đi chơi bài chòi
con
Nhứt Trò chưa tới
đã
ngún lời Tứ Sách tú tài bảng nhãn
thám hoa
Bước
chân xuân
chạy
vào từng con hẻm ngút mát
chẳng
trốn ai mà vợi xa
ngày
tiễn anh đi
đườn
đưỡn vệt mây bắc qua hai bờ tường xanh vòi vọi
thất
lạc buồn vui
an
nhiên phủ lối
ngỡ
mùa xuân tan loãng
lẫn
lạc trong hương trầm hương hoa
ủ
ngấm vào máu tim mê loạn
Anh
đi tìm
chạm
ngõ xuân nay
nắng
ướm màu trên đồng rau Trà Quế
hoa
cải vàng một góc trời như thể
những
pho tượng ưỡn ngực cười trong vườn thênh thênh gió
phố
dạo chơi rực rỡ sắc đèn lồng
hoa
đăng nở trên sông
mang
ước nguyện đầu năm cột vào dòng tâm thức
Anh
mãi đi tìm
ngây
ngô mỗi lần về phố Hội
ngôi
nhà cổ đã trùng tu thay tên đổi chủ
cái
giếng gạch vuông dắt thêm bao tuổi
khứ
lai lọm khọm cuối vườn
vụng
trộm bên kia đường
nhìn
mùa xuân trắng xốp trên sân nhà cũ
rưng
rức nhớ thương
__________________________________
Nhứt Trò, Tứ Sách: Tên các
quân bài chòi
KHÚC HÁT DÒNG XUÂN
Mùa
lũ quét
mang
đi câu ca ngậm ngùi
mùa
bão tràn
cuốn
phăng câu hò ai oán
một
trời đầy xuân trở về
hố
khoan hố hợi
nắng
vàng tươi
tiếng
hát giữa đồng vui
Chiếc
áo tơi ngày mưa
khô
hờ hững bên thềm ráng đỏ
chiếc
nón tưa cời
ráo
mặt cuối chân mây
chiều
nảo chiều nào trắng tay giông gió
để
chiều nay tha thướt áo hoa bay
Tiếng
chim hót
bài
đồng dao
và
nụ cười trẻ nít
tiếng
lửa reo mắt mẹ bập bùng xuân
em
rúc rích chuyện sắm mua phiên chợ tết
quên
châm nước nồi bánh chưng bánh tét
đôi
má hồng khuya khoắt
lấm
tấm thời gian
Âm
thanh nào như khúc hát xuân sang
luyến
láy bổng trầm giữa miền quê trăm thương ngàn khó
ngân
ru giữa đôi mùa lúa cười lúa khóc
giai
điệu ứ đầy cuộc sống yêu thương
NHẮC NHỚ MỘT TÌNH YÊU
Mùa
xuân
hồ
Việt An
kỳ
bí – an nhiên – huyền tích – mơ màng
chút
dân dã quen hơi rộn lòng quê kiểng
chút
kiêu sa trữ tình điệu đàng lúng liếng
êm
êm mặt hồ đằm đẵm tinh khôi
mơn
man sóng lạ lùng minh triết
thuyền
tâm cảm đầy lộc non chồi biếc
vỗ
réo nhịp đời tươi mới những ngày đêm
Về
đi em
một
sáng trung du
nắng
hồng vắt ngang cuộn đỏ cánh rừng kỳ vĩ
chảy
bồn chồn đồng lúa súng sính xuân
mà
sao anh…
mộc
mạc tít xa mù
hồn
trót xanh bình dị
đầu
nguồn tiếng chim mở mùa tìm tri kỷ
giọng
nhớ chơi vơi bắt chéo nỗi niềm
lòng
hồ miên man mây bồng bềnh chở nắng
loang
loáng sắc màu bung vỡ phía thông thênh
Về
với anh
trong
lành tháng giêng
gió
ngửa mặt tụ về ký ức thuở trao duyên
tròn
trịa thung sâu dầm dề núi dựng
về
với anh
nắng
dịu mây hiền
ngực
sũng hương quê đương mùa trải nụ
dưới
bạt ngàn xanh phủ
tay
nắm tay đi tìm ẩn dụ
dấu
chân nguyên sơ dưới lòng hồ thời trai trẻ
chợt
hiện về nhắc nhớ một tình yêu
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét