THUA CUỘC
Vậy là trắng tay rồi!
Thua sạch giữa cuộc vui mòn mỏi,
Ta hận ta lầm lỗi
Trọn trao người cả khối tình say.
Vậy là rồi, trắng tay!
Đã cạn láng trò chơi gian dối.
Ta hận ta yếu đuối
Trọn trao người cả khối tình trong,
Hoài phí mấy mươi năm
Giờ nghe chết âm thầm, cô độc.
Ta buồn, ta muốn khóc
Mất nhau rồi hương tóc còn vương,
Vẫn biết trong đời thường
Tình yêu như cánh chuồn bay, đậu.
Ta thương tim rỉ máu,
Bạn cách rồi còn náo âm xưa.
Vẫn biết trong đời thừa
Bằng hữu ví gió mưa tan, hợp.
Chưa gọi là tử biệt,
Cửa đời ta sao khép từ đây ?
Dù đã trắng đôi tay,
Ta vẫn hẹn cùng người nhập cuộc.
PHỐ BIỂN TÌNH HOÀI
Sáng ta về phố biển
Thoảng điệu buồn “Diễm Xưa”,
Nhớ mắt tình đưa tiễn
Nghe xót thầm giọt mưa.
Từ ta như cánh gió
Mãi mê ru mộng dài,
Từ em đôi mắt nhỏ
Đau đáu trông tình hoài.
Ta một đời dong ruổi
Bao năm chưa lần về,
Đời lấm lem vết bụi,
Đời mỏi mòn dốc trưa.
Em một miền gió cát
Vời trông ngọn bạc đầu,
Giờ đã mòn con mắt
Mà tình đâu, tình đâu ?
Nghe nỗi đau rất thật
Xót đời nhau, lệ sầu.
Mắt nồng nàn đưa tiễn,
Mắt đau đau đáu chờ trông,
Mắt buồn hiu sang bến,
Ngẫn ngơ mắt theo chồng.
Nay ta về phố cũ
Chân quen lối tình xưa,
Hồn say lòng không rượu,
Tiếc em thời giậu thưa.
TÌNH TẠM
Hai lăm năm trước anh hăm mốt,
Nhằm nhẽ gì em tuổi với tình.
Nhìn em có thể anh dại dột
Đời lấm lem còn luỵ Kiều trinh.
Hai lăm năm trước anh hai mốt,
Lận đận nhớ nhung với giận hờn,
Cuống quít tay trơn ôm vóc ngọc,
Khẽ khàng hôn đôi trái đào thơm.
Coi như anh chấp em ngần ấy
Năm tháng yêu, đời chưa có em,
Để thấy hôm nay mình trẻ lại
Đời còn vui có tình kề bên.
Này em! Hãy rót tuần rượu mới
Rồi chia ly cạn hết đắng cay.
Cố nén niềm riêng vào góc tối
Gắng cho nhau tình tạm chiều nay.
PHAN LẠC NHÂN
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét