Em lại về với biển chiều nay
Sóng vỗ thì thầm gió hát
Dã tràng trườn mình trên cát
Ngày bình yên vô thường
Em muốn nghe khúc hát yêu thương
Những âu lo tan bọt sóng
Ta ngắm màu xanh loang nắng tím
Cánh hải âu bay lặng thinh
Em muốn là chiếc thuyền nhỏ bình
minh
Ôm ấp bờ đại dương đầy nắng
Đong đầy hạnh phúc níu chân mây
Nghe gió gọi trăm năm tình vương vấn
Giọt lòng say đắm môi cay
Cứ thế nhe anh,
Đừng bao giờ xa cách
Em mãi dịu dàng
Bên sóng vỗ lao xao...
SÓNG CỦA LÒNG TA RU MÌNH
Ru cho nỗi nhớ vào đêm
Ru cho sóng khát môi mềm tình tang
Trăng khuya thao thức lang thang
Con tàu chở những đa mang đi cùng
Lòng giông gió, biển ung dung
Ru cho tàu bớt lạnh lùng khơi xa
Con tàu chở ánh trăng ngà
Có nghe sóng của lòng ta ru mình
XIN
MỘT VÉ NGÀY XƯA
Cho tôi xin một vé tuổi thơ ơi!
Có hương lúa, tiếng chim,
Có cánh diều ngày xưa thấp thoáng
Có trò chơi cút bắt,
Có những chiều ngụp lặn sông quê
Để nghe vi vút gió ngoài đồng rộng
Chở cả lời ru
Nuôi lớn tâm hồn
Để nghe sông lắng phù sa
Hoa trái ngọt và mượt mà như điệu hò, câu vọng cổ
Bước chân lênh đênh
Có bao giờ quên
Chuyến đò quê ngậm ngùi con sóng cũ
Cơn mưa trái mùa rụng ướt ngày xưa
Xin một vé mình về tuổi nhỏ
Khản giọng trên đồng giữa bát ngát mênh mông
Người men lối mòn thăm con đò nhỏ
Xa cách lâu về từ buổi ấy sang ngang.
NGUYỄN KIM HƯƠNG
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét