TÌM EM TRONG NHỮNG
HỒI CHUÔNG
Ai
biểu em không về thăm góc giáo đường?
Vì
bởi tình anh kẹt trong những lần chuông
Rung
lên mấy bận mà đâu thấy
Em
của ngàn xưa đã áo đỏ về dinh.
Ai
biểu em không về với mùa xuân?
Mùa
hạ… chờ nhau vẫn bặt tin
Anh
đóng hồn anh vào thập giá
Gọi
cuồng em ngày tháng lặng thinh.
Từ
em không về đi lễ cùng anh
Chuông
nhà thờ lạc điệu với trăm năm
Mỗi
ngày nghe tiếng chuông tình gióng giả
Em
chắc giờ đi bên cạnh tình quân?
LẦN TÌM MỘ CHIM
Con
chim non vừa rời cánh mẹ
Chập
chững bay vào thế giới tự do
Gió
mặn nồng và nắng thu vàng mật sợi rơm khô
Đổ
vào mắt gã một khung trời hồng mơ ước
Con
chim non bay đánh rơi trên đường trời cong khuyết
Lời
dặn trước mắt vô vàn cạm bẫy
Sau
lưng là khối đường mật chiêu trò
Ngày
ấy
Ta
“thuốc” gã bằng mồi ngon, sắc đẹp
Đánh
lưới một niềm tin
Hắn
nằm gọn lỏn nghe bài chim sáo chẳng sổ lồng.
Từ
đó
Tiếng
kêu li thân bầu trời
Tiếng
khản khô tứa máu vọng vách đại ngàn
Tiếng
khoan tiếng nhặt lạnh lùng
Rơi
giữa khoảng sầu nhân gian.
Con
chim hót trơ gan
Lời
chim gọi về vạn cổ
Con
chim mổ sự gàn dở
Hiu
hắt dáng anh hùng rỏm
Nhói
đời không tiếng oán than.
Rồi
hắn gục xuống
Tiếng
hót đục quan san
Tiếng
nghi lễ bác ái
Phổ
độ tâm can.
Hắn
nằm ở lại
Ngửa
trời thênh thang.
Tôi
đắp mộ con chim cùng chiếc lồng sơn son
Lèn
thêm mảng cầu vồng sau mưa trái chiều rực rỡ
Con
chim đi rồi
Mà
lòng mình ở mãi
Hẳn
vì ta vùi thanh xuân một thuở?
Cũng
như thằng mình từng lùi khát vọng nơi đống tro tàn.
Nay
lần tìm dấu mộ chìm lấp mấy phù vân
Qua
mấy mùa giông tố cuộc đời
Qua
mấy mùa đảo điên thế cuộc
Ta
sổ lồng mình trong tiếng nấc gọi mẹ - quê hương.
ANH
VỀ THĂM ĐẤT THÉP CỦA EM
Mời anh về thăm lại quê em
Nước Kênh Đông ngọt lành thị trấn
(1)
Lúa ba vụ dát đồng vàng óng
Anh về gặp
tuổi nhớ em không?
Mời anh về chở nắng qua sông
Nghe bìm bịp rù quến con nước
Gà cục tác xao miền kí ức
Bò ậm ò một góc quê hương.
Mời anh về tát cạn hố bom
Đất ngai ngái mà sen thơm ngát
Đất nâu mà lòng không phèn chát
Nuôi em thành cô gái An Nhơn. (2)
Anh về cao su rợp xanh hơn
Cha chỉ anh khai dòng nhựa sống
Em trút chén tình vào mê đắm
Ngút ngát mình bóng mát nhân sinh!
Mời anh về chứng tích thành đồng
Nghe lịch sử mạch ngầm cuộn chảy...
Quê nay ít nhiều công nghiệp đổi
Tiếng máy hòa tiếng đập con tim!
- Anh về thăm đất thép của em!
______________________________________________________
(1) Kênh Đông: con kênh nhân tạo bắt
nguồn từ Hồ Dầu Tiếng, chảy qua tưới tiêu một phần đồng ruộng huyện Củ Chi
(2) An Nhơn : nói tắt của An Nhơn
Tây (đơn vị cấp xã của huyện Củ Chi)
BUỔI CHIỀU BÊN MIỆNG HỐ BOM
Những
ngày khói lửa nằm lại trang sử hào hùng hôm qua
Thế
hệ tôi nằm trong bọc trứng vô nhiễm chiến tranh
Lớn
lên đã thấy trùng trùng ngôi mộ liệt sĩ vô danh nổi theo cấp số nhân
Tôi
biết nỗi cực hình dân tộc tôi qua Chuồng Cọp – viện Bảo Tàng, chứng tích và sử
sách...
Tôi
biết chiến tranh từng đi qua trên mảnh đất dưới gót giày
Máu
đã tanh nồng nơi này
Ba
má tôi vẫn đào xới nỗi buồn ngày hai ông sui cùng tử trận
Xác
ngoại mãi nằm lại chiến trường lận đận
Bảy
mươi năm từ cuộc trường chinh (*)
Ngọn
lửa tưởng chừng tắt ngấm
Chưa
tìm được thi hài
Da
thịt người hóa cát bụi lịch sử hùng oai.
Tôi
đứng bên miệng hố soi mình qua đáy nước tâm hồn
Ráng chiều phổ một màu máu
Muốn
ôm chầm lấy non sông một thuở
Ôm
tuổi ba mươi của ông tôi
Bên
báng súng
Lưng
trời.
_______________________________________________
(*)
70 năm từ cuộc trường chinh : năm ông hi sinh 1947 (cách nay 70 năm)
Phan Hoài Thương
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét