Mùa đi qua bến xưa
Chầm chậm đi,
chầm chậm bước qua
Bỏ lại sau lưng,
chiều tím biếc
Treo đắm đuối,
lời này giã biệt
Bóng nắng
nghiêng, nắng quái thật thà...
*
Qua bãi bờ xanh
mướt, mượt mà
Líu ríu, dập
dềnh con nước lớn
Trớn gió xoay chìm,
trôi gờn gợn
Bờ sông, làng
cũ, giấc mơ xa
*
Mê mãi chiều,
trong mắt của nhau
Sao không gọi
bóng ngày trở lại
Để khập khễnh,
theo dòng đi mãi
Tiếc nuối gì,
day trở lòng đau...
*
Bao nhiêu năm ắp
lẫm xuân thì
Đâu bến đợi, hẹn
lần hẹn lữa
Cuộc sống khép
dần điều chọn lựa
Gió bấc về, chầm
chậm mùa đi
*
Anh bước dần qua
ngõ chiều trong
Chuyện năm cũ,
đâu còn bức bối
Trống hoác bến
xưa, cơn gió thổi
Rớt mùa xuân nào
đó, mênh mông...
Qua Tân Phú
Góc nắng
Mờ cong chiều Tân Phú
Hoàng hôn
Buông
Dốc cát dặm dài
Còn nguyên sắc
Ngày xuân
Quyến rũ
Em sẽ sàng
Trong nỗi giêng hai
Nơi
này có một ngày xưa
Rất xưa rồi những khúc tráng ca
Nghe em hát sao bồi hồi nhớ
Một chiều trong – Người đi, kẻ ở
Cánh rừng thưa xao xác, lần qua...
*
Những gương mặt này của ngày xưa
Mỗi năm, đội hình thưa trông thấy
Sao se thắt lòng ta đến vậy!
Nắng cũ bên đường, cứ đong đưa
*
Đâu ... “Đưa
anh đi hái măng rừng”...
Dốc mờ xa, rừng xưa trống vắng
Nắng khô cong cả chiều phẳng lặng
Ai về đây, sao mắt rưng rưng...
*
Em hát đi... “Chiếc gậy Trường Sơn”...
Giờ lụm cụm, quanh co, khúc mắc
Đất bằng thôi, nỗi niềm thưa nhặt
Nắng xế, chiều tan, khói bếp vờn...
*
Em có hứa... “Đưa anh về thăm”...
Một lời hẹn, trôi bờ suối vắng
Mây cuốn mờ xa, mưa trĩu nặng
Đã rối lòng anh, bốn mươi năm ...
*
Em hát đi... “Gửi người phương xa”...
Nghe sâu thẳm, quảng đời chống chếnh
Dẫu đã biết, tình treo lơ đểnh
... Một ngày xưa, không thể xóa nhòa.
Lê Thanh Hùng
___________________________________
Trong dấu “ ...”: Lời của những bài hát.
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét