CHIỀU QUÊ HƯƠNG
Chiều rơi vọng khúc quê hương
Bâng khuâng, nỗi nhớ, niềm thương góc trời
Mênh mang câu hát nhẹ rơi
Ầu… ơ, tiếng mẹ bên nôi ấm nồng
Triều dâng con nước đục trong
Thân cò lặn lội bên sông dãi dầu
Mênh mông đồng lúa, nương dâu
Tảo tần năm tháng, ươm màu tốt tươi
Lam chiều khói quyện chơi vơi
Cầu tre nghiêng bóng bãi bồi sông quê
Mấy mùa mưa nắng hẹn thề
Cánh cò bay lả lối về quê xưa
Mồ hôi cha mẹ sớm trưa
Đồng chiêm dầu dãi cày bừa nắng chang
Chắt chiu, ấp ủ mùa vàng
Hoa thơm, trái ngọt ươm vàn ước mơ…
Hương cau tỏa ngát vởn vơ
Rưng rưng quê mẹ mong chờ… luyến lưu
Câu thơ trầm lắng dặt dìu
Âm vang vọng khúc bóng chiều quê hương.
MẸ QUÊ
Mấy ngày xa quê
Me lên thành phố thăm con
Phố thị người đông
Chật chội
Xe qua khói bụi
Cả ngày Mẹ trong nhà lầm lũi
Chiều về
Mẹ nhớ lắm! khoảng trời quê
Vườn rau, luống cà, tre rợp đường đê
Đêm lạc vào cơn mê…
Cánh đồng vàng ngát gió
Níu cánh cò chơi vơi
Thôi! Hãy đề Mẹ về
Mẹ nhớ lắm! vạt nắng đầy sân
Hoa cau thoang thoảng
Dây trầu leo kín đầu hiên
Đàn gà con ríu rít
Chuối chín vàng trên cây
Có tiếng chim dưới tán lá xanh nắng hạ
Con ơi! Hãy để Mẹ về
Ruộng vườn thân quen
Mồ mả tổ tiên còn đó…
Rồi một ngày lại trôi qua
Phố thị rực ánh đèn
Hãy để Mẹ về
Kẻo dòng sông quê êm đềm
Lại ùa vào ngập giấc mơ…
VƯỜN TRĂNG
Cỏ nát nhàu
Đêm vườn trăng
Quấn quít
Bầu ngực thơm
Rạo rực
Phút xao lòng
Trăng mơ huyền
Ấp e… làn y mỏng
Buông rơi mềm
Đôi bóng ngả khát mong
Đêm Nguyệt mộng
Giăng màn sương
Mênh mông
Lũ côn trùng vờ im
Ngàn vì sao lặng…
Vườn trăng
Đắm đuối… tình đêm trắng
Góc địa đàng
Ngọt trái cấm thầm trao
Bồi hồi…
Rung nhịp thở khát khao
Khẽ mơn man
Thân ngọc ngà
Ngây ngất
Níu đời nhau
Vòng tay ôm
Chân thật
Tình… đêm trăng
Trải mộng đẹp ngàn sau.
Nhật Quang
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét