KHÚC HÁT SÔNG TIỀN
Qua
sông Tiền buổi sớm mai
Hình
như thấy áo em bay qua cầu
Tóc
người chợt ướt mưa ngâu
Lòng
hao hớt lạnh gởi sầu vào mây.
Cù
lao xanh ngát vườn cây
Thương
em mắt biếc đỏ hây má hồng
Thuyền
ơi xuôi ngược theo dòng
Bờ
xa thăm thẳm mênh mông nắng vàng.
Còn
đâu những chuyến phà ngang
Cổ
Chiên sóng vỗ miên man nổi buồn
Tình
về Cửa Đại Hàm Luông
Qua
cầu Rạch Miểu mưa tuôn ngắn dài
Phù
sa trầm ngõ Ba Lai
Bèo
trôi cô quạnh biết ai còn chờ
Trên
sông nghe vẳng câu hò
Hoàng
hôn ngược sóng bến bờ không em.
VỀ LẠI SÔNG QUÊ
Tôi về bên sông nằm nghe tiếng sóng
Uống cho thỏa lòng ngụm nước trên tay
Mây trắng chao ôi qua thời khát vọng
Nỗi nhớ chùng chình theo cánh chim bay.
Sông Hậu của tôi những ngày gió chướng
Đất lỡ bên nầy tội quá triền sông
Tiếng gà gáy trưa đâu tà áo mỏng
Trôi biệt bông bần tím cả mênh mông.
Tìm sợi nắng vàng ửng trên làn tóc
Mái chèo em khua sóng bạc đôi bờ
Đêm đã tàn chưa sao mai chợt mọc
Đâu biết tôi về ngơ ngác trong mơ.
Thương con sông quê bao mùa mưa nắng
Mấy nhánh phù sa nước đổ chia dòng
Em của tôi ơi một thời xa vắng
Quê nhà nơi nào trong cõi khói sương.
Tôi về bên sông ngắt chùm hoa dại
Từng hạt mưa rơi đẩm ướt bên đường
Những cánh hoa xưa một thời xa ngái
Mắt biếc môi hồng em có nhớ thương?
13/6/2019
NHÁNH SÔNG NGẬM NGÙI
Rồi
như nước đưa sông về với biển
Chỉ
còn trơ đá sỏi lạnh vô hồn
Chia
tay nhau một ngày mưa tháng chín
Ngậm
ngùi trôi biền biệt nhánh rong buồn.
Từng
chiếc lá rời cành về dưới cội
Lời
thở than nấn níu mãi chưa lìa
Bay
đi nhé cánh chim trời mê mỏi
Đọng
chút tình vàng từng giọt nắng khuya.
Ai
đem gió đưa mây về vô định
Mấy
mươi năm trời đất cũng xa người
Mấy
mươi năm tay vàng khô khói nhớ
Tiễn
đưa người như một ánh trăng trôi.
Rồi
như núi bỏ đèo cao dốc thẳm
Đời
quanh co đi chưa hết xuân thì
Chim
buổi sớm hót vang lời ly biệt
Giữa
lưng đồi còn vọng tiếng từ quy.
Nhớ
cuộc tình chết khô trong tổ kén
Thương
kiếp tằm nhả chưa hết nắng mưa.
Chẳng
biết kiếp sau có còn hóa bướm
Hạt
bụi trần gian đọng những âm thừa.
Lang
thang mãi tìm dòng xưa bến cũ
Một
đời sông sao quá đổi bùi ngùi
Mùa
lau sậy trắng phơi hồn mưa lũ
Người
không về giọt lệ cũng vừa rơi.
Nguyễn
An Bình
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét