KHÚC NHẠC HÈ
Phải lòng tiếng hát chú ve
Râm ran dạo khúc nhạc hè trên cây
Phải lòng nàng phượng thơ ngây
Hóa thành cánh bướm lượn bay đầy trời
*
Phải lòng mưa hạ chợt rơi
Giấu trong mắt ướt đôi lời dở dang
Vườn trưa gió ngủ mơ màng
Phải lòng bóng lá thiên đàng tuổi thơ
*
Chập chờn đâu thực đâu mơ
Mùa xa... xa tự bao giờ còn đâu
Trót không bướm phượng ve sầu
Câu thơ khờ dại một màu hạ trong...
MÙA THƯƠNG NHỚ LAO XAO...
Trôi xa lắc mùa ấu thơ mải miết
Tôi nhặt tôi ngày tháng cũ xa mờ
Cơn dốc đời đã đôi lần trượt ngã
Ước trở về lối cỏ dại bình yên...
*
Thương da diết mùi cơm sôi khói bếp
Thềm trăng khuya tiếng dế chẳng ưu phiền
Bên sông vắng vô tư đàn cá quẫy
Cánh chuồn kim chấp chới thuở hồn nhiên
*
Ta ngồi đếm cọng thời gian bạc tóc
Gió vườn xưa xao xác vọng âm thừa
Tay úp mặt khóc bao lần nông nổi
Mỏi đường chim mê mải mộng trời xa
*
Chợt se thắt vòng xoay đời nghiệt ngã
Thềm rêu xưa mùa trăng cũ nghẹn ngào
Ta về tắm cơn mưa rào tuổi dại
Nghe dạt dào mùa thương nhớ lao xao...
VỚI CHIỀU ĐIỀN DÃ
Chiều
Có gì vui?
Mà hoàng hôn ánh màu mây ngũ sắc...
*
Vài vạt gió đơn độc
Khua rợn tiếng phong linh
Sự im lặng ngộp thở
*
Ngôi nhà ngói xám
Thềm hoa bung hương
Giờ công phu
Người ẩn sĩ làm bạn với mình
*
Tiếng thạch sùng cố cào rách sự tĩnh lặng
Bất lực
Vô vọng
*
Người ẩn sĩ lầm rầm câu kinh
Những đám mây tầng tầng
chói lọi
Thở
Và
Cười.
CẦN...
Cần bông hoa ban sớm
Dâng cho đời muôn hương
Cần yêu thương bất biến
Giữa bao cuộc vô thường
*
Cần bước chân chầm chậm
Giữa hối hả đời thường
Dừng lại và xoa dịu
Những mảnh đời tang thương
*
Cần ánh nhìn trìu mến
Chan chứa niềm bao dung
Từ bi và thấu hiểu
Tánh linh ẩn sen bùn
*
Cần phút giây tĩnh lặng
Nhẹ hơi thở ra vào
Bao sân si hờn giận
Cũng là khách trần lao
*
Cần tiếng chuông tỉnh thức
Tên mình... xóa tuổi tên
Cầu hồng ân gia bị
Cõi hồn bay... bay lên...
Tịnh Bình
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét