RU TÌNH
Mi ngoan hãy khép
giấc say…
Cho em gối tạm ngực
gầy của anh
Đêm vàng áo Nguyệt
long lanh
Ru ngây ngất phút
mộng lành bên nhau
Để anh gỡ mối tơ
nhàu
Đong đưa… em giấc
mơ đầu yêu đương
Đêm trầm khẽ níu
vấn vương
Ngực thơm còn
thoảng mềm hương căng đầy
Trái tình ngào
ngạt hây hây
Chạm tay nâng
nhẹ... nhấp say môi nồng
Ngủ đi em… giấc mơ
hồng
Chắt chiu khoảnh
khắc bềnh bồng hương yêu.
ÁO VÀNG THU PHAI
Phôi pha vạt nắng
tơ chiều
Đường xưa phai dấu
liêu xiêu lối chờ
Hương đời thoảng
nhẹ cơn mơ…
Lênh đênh sóng bạc
ảo mờ nhân gian
Hoàng hôn buông
giọt miên man
Vương trên vai áo
lụa vàng tương tư
Lá rơi bóng đổ
chiều thu
Đời như ảo ảnh thực
hư, ngỡ ngàng
Con tim se sắt lỡ
làng
Buồn rưng khóe mắt
đêm tàn đợi mong
Trăm năm ray rứt
tơ lòng
Sầu vương màu áo
tình nồng thu phai.
HẠ VÀNG
Giọt Hạ vàng
rớt mênh mang
vương bờ vai lụa
mượt làn tóc mây
Sân trường
trống giục chia
tay
phượng rơi lác đác
gió bay hương nồng
Bằng lăng
tím lối mênh mông
bồi hồi…lưu luyến
tuổi hồng
sách thơm
Nhặt vần thơ mộng
ủ ươm…
ép trang lưu bút
nhẹ vương vấn
lòng.
Nhật Quang
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét