 |
Ảnh Internet |
CÂY CƠM NGUỘI
Hẳn xưa kia giúp
ai lúc đói lòng
nên đời gọi cây là
cơm nguội.
Thu rắc vàng lên
cây
hay cây rải thu
vàng xuống phố…
Tà áo heo may Hà
Nội mịn màng…
Người thích hoa
sữa thơm
Người mến bàng sắc
đỏ…
Tôi yêu cây cơm
nguội nao lòng
Vàng tươi thế…
vàng tươi như nỗi
nhớ
Sao chỉ là cơm
nguội cây ơi!...
Hà Nội chiều nay
thiếu hàng cây cơm nguội
dáng mùa thu chừng
như cũng hao gầy…?
ĐÊM Ở
LÀNG
Đêm ở làng trăng
được lau trong vắt
Gió rì rào trò
chuyện với vòm cây
Diều sáo vu vu,
đàn dế riu riu
Hương ngâu vườn ai
len vào cửa sổ…
Đêm đẹp thế, ai mà
nỡ ngủ
Bước ra sân ngửa
mặt uống trăng ngần
Ta như con tằm
trong bọc kén màn hương…
NẮNG ĐỒNG
BẰNG
Nắng cũng như mềm
mại hơn
vì chẳng phải trèo
đèo vượt suối
Ngẩn ngơ trên đồng
nắng xem lúa phất
cờ mở hội
Dịu dàng qua sông
nắng ngồi đung đưa
thuyền sóng
Ô, cái nắng đồng
bằng
như thôn nữ làm
duyên!
Đặng Toán
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét