NỤ CƯỜI THÁNG BA
Hừng đông tiếng gà mới nở
Buổi sớm ra ràng giọt sương
Ơ đóa hoa vườn chợt thức
Điệu đàng điểm phấn thoa hương
*
Tiếng chim phơi trên rào lá
Mặt trời thắp nắng vàng hoe
Gió ướm lời chi thỏ thẻ
Mấp máy trên bờ môi tre
*
Hình như xuân đà dần tắt
Giêng Hai vụt lướt qua thềm
Thôi xôn xao lời ong bướm
Trầm ngâm nỗi nhớ dịu êm...
*
Nghe yêu loài hoa sắc đỏ
Chẳng cần điểm phấn thoa hương
Tháng Ba nụ cười hoa gạo
Nhen hồng một góc trời thương...
SÔNG QUÊ TÌNH MẸ
Thương bồi hồi quê mẹ của ta ơi!
Dáng núi lồng sông chân phương đồng lúa
Đội nắng chan mưa dẫu nhiều gian khó
Ấm áp nghĩa tình đạm bạc chén cơm lua
*
Nghiêng bóng mỏi cánh chim chiều lạc xứ
Mộng quê xa thao thiết ánh trăng ngà
Hoa nở tím nhuộm hoàng hôn đến tím
Sóng mơ hồ nhè nhẹ những âm ba...
*
Nổi nênh lục bình phiêu bạt những mùa hoa
Chắt chiu phù sa dòng sông tình mẹ
Ta bao tuổi vẫn ngỡ mình thơ bé
Mái nhà xưa mùi khói đọng yên bình
*
Vẫn hàng dừa trước ngõ đứng im thinh
Quang gánh mẹ giọt mồ hôi thầm lặng
Con đường nhỏ tảo tần bao mưa nắng
Chấp chới dáng cò gầy guộc giữa bao la
*
Ngày trở lại chiều mênh mang con nước
Lạc dòng trôi sóng vỗ chân cầu
Mơn man gió thầm thì lời thương cũ
Tím lục bình sao chẳng nói đôi câu...?
Ở NƠI NÀY...
Khói nơi nào sao cay khóe mắt?
Ở nơi này... Đất lạ nhớ quê hương
Đêm xa xứ một mình căn gác trọ
Mủi lòng thương hương nhãn chín sau vườn
*
Lạc giữa phố mưa đầu mùa ngơ ngác
Ở nơi này thêm da diết niềm quê
Thèm ngai ngái mùi đất nâu đồng ruộng
Tiếng vạc sành kêu réo rắt đêm về
*
Ngóng phía quê đã vàng chưa hoa mướp?
Mấy hàng dừa lơi lả chải tóc xanh
Ở nơi này... Hẻm sâu lòng phố chật
Chợt thèm trăng hào sảng những đêm rằm
*
Ở nơi này... Xa lạ những thanh âm
Khắc khoải nhớ điệu ru hời cánh võng
Dòng sông cũ vọng mơ hồ tiếng sóng
Bến đò chiều trầm mặc một hoàng hôn...
THÔI ĐỪNG VỀ NỮA CHIM CÂU...
Con giờ lạc mất lối quê
Theo câu lục bát tìm về chốn xưa
Cái cò gánh nắng cõng mưa
Mẹ còn dầu dãi chợ trưa đồng chiều
*
Bến sầu con nước đìu hiu
Tre già giỡn với cánh diều ngày thơ
Cánh chuồn đuổi nắng ngác ngơ
Bầy chim câu mổ vu vơ hạt vàng
*
Nhớ gì bìm bịp kêu khan
Chiều nhen sợi khói lang thang về trời
Tuổi thơ chân sáo ơi hời
Rủ nhau nhặt tiếng chim rơi trong ngần
*
Những đêm trăng sáng đầy sân
Ông ngồi kể chuyện nghĩa nhân ân tình
Cây đa bến nước sân đình
Tự bao giờ đã thành hình quê hương
*
Con về... chín nhớ mười thương
Vườn trưa quạnh vắng chợt vương lòng sầu
Thôi đừng về nữa chim câu
Nghe ui ui nắng... Ông đâu mất rồi...
Tịnh Bình
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét