Bước qua lối mộng xuân thì
Em, người đàn bà
đi qua thời vụng dại
Dỗ giấc hoàng
hôn, ngoái lại tuổi ba mươi
Tia nắng cuối
ngày, treo tiếng cười trẻ mãi
Hoa trái còn
đây, rờ rỡ nét xanh tươi
*
Ngưởi đàn bà
xuân thì, tròn căng mộng tưởng
Nắng nhạt đã
phai dần, vơ vẩn lần quanh
Nghiêng lệch đôi
vai trần, ngần ngừ độ lượng
Chao đảo ngày
đi, cơn gió mới dỗ dành
*
Quẩn rối lòng
miên man, nổi niềm cay đắng
Sao nắng cứ đong
đưa, ngang dọc đường quê
Nghe xa vắng bến
xuân, ru chiều phẳng lặng
Có mỏi mòn chưa?
hoa cỏ lạc lối về
*
Em cứ đứng bâng
khuâng, bên đường bất chợt
Nắng quái trùng
triềng, dang dở bước phiêu linh
Như còn nguyên
đây, thiếu phụ hồng phơn phớt
Sữa làm sao cái
sai đã đúng quy trình
*
Đừng hoang tưởng
có một hôm nào ngựa trắng
Sẽ đón em đi,
trong nắng sớm nuột nà
Hạnh phúc đã đan
cài khổ đau dai dẳng
Mà tự mình phải
bươn trãi để vượt qua ...
Em
về ngang nơi hẹn ngày xưa
Có điều gì khua khoắng không thôi
Nghe hoang vỡ bờ môi tím tái
Tội tình xưa, thắm đẫm chiểu xanh
Còn đó, giấc mơ thời thiếu nữ
Quẩn tình buồn, rối bước em qua
Mờ xa đêm, khát bờ ảo vọng
Quánh bến đời, giọt đắng dần trôi
Bao nhiêu năm, lạc tình viễn xứ
Phủ phàng rơi khúc hát ầu ơ ...
Một điều gì cựa quậy không thôi
Bến sông vắng, tiếng cười son rỗi
Lanh canh khua, dốc nắng treo chiều
Rơi đâu mất, tháng ngày vương vãi
Dấu tình xưa, ngõ hẹp lần theo
Tà váy mỏng bung biêng gió cuộn
Lối mòn xưa, lạ lẫm chân quen
Chợt quay quắt, tan chiều gió chảy
Gốc xoài nghiêng điểm hẹn cuối đường ...
Đêm bên bãi sông Phan rí
Ngọn đèn khuya
leo lét bên thềm
Đêm trúc trắc,
sóng mờ bãi vắng
Trời gió ngưng,
không gian phẳng lặng
Bóng em ngồi
lặng lẽ trôi đêm
*
Đợi một người
đi, biển lộng khơi
Dõi mắt theo ánh
đèn chấp chới
Dập dềnh trên
biển đêm vời vợi
Loang tan một
quầng sáng ngập ngời
*
Con nước đứng
rổi, đong ánh trăng
Trên sóng đổ bờ
rơi vun vãi
Ơi con sóng, non
tơ vụng dại
Chỉ mãi đùa
thôi, không nói năng
*
Chống chếnh đêm,
lồng lộng cửa sông
Gió đã nổi đưa
vầng trăng xế
Treo ngang trời,
vệt mờ ước lệ
Chợt quay ngang,
ngực trẻ phập phồng
*
Khi tiếng ru
con, bên hàng xóm
Đổ dập dồn,
tiếng võng lần theo
“Đêm qua anh gối
tay nàng
Đêm nay đi biển
gối đàng dây neo”...
Sóng
Con sóng chảy
Vồng cong
Bờ ngực trẻ
Mớn triều lên
Xăm xắp
Dấu lặng thinh
Anh với sóng
Giằng xoay
Mà
Gượng nhẹ
Gió mơn man
Tóc
Đợi
Cuốn lay tình
Theo
đêm
Đêm rách bươn
Trãi gió
Trắng dòng
Trôi nghiệt ngã
Sắc màu cỏ úa
Đồng ngập mặn
Phù sa
Kết tủa
Lưng lửng treo
Rêu rác vàng ong
Xa rồi
Những góc cạnh
Trẻ trung
Giấu đâu mất
Quãng đời vụng dại
Chầm chậm bước
Dấu tình
Vương vãi
Rơi
Theo em
Lặng lẽ vô cùng ...
Lê
Thanh Hùng
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét