Chợ quê họp tạm ven đê
Có người đem bán lời thề ngày xưa
Cái ngày hai đứa trú mưa
Em còn bé lắm ngỡ chưa biết gì
Ngày dài đêm ngắn qua đi
Chỉ còn hai đứa thầm thì hồi lâu
Cơn mưa giờ bắc qua cầu
Em thành thiếu nữ làm sầu lòng anh
Ngực em như búp trên cành
Trai làng muốn với cũng đành về không
Tưởng em chưa muốn lấy chồng
Thương thầm để vậy từ đông sang hè
Sang em ngụm một tách chè
Gió đưa lời hẹn câu thề dần vơi
Đường về mỗi đứa một nơi
Ánh trăng đã khuyết giữa trời đầy sao
KHÓI BẾP MẮT CAY
Quê giờ vắng cánh cò bay
Lả lơi hát ví người say điệu hò
Ngày nào chân đất nằm co
Củ khoai dưới lượng đêm mò luộc ăn
Mùa đông trời rét thiếu chăn
Bà ngồi nhóm củi vấn khăn ngang đầu
Theo cha thả lưới ngồi câu
Được con: cá lốt, mú gàu, cá song
Tôi về bắt dạm ngoài đồng
Nhiều khi ăn trộm nhãn lồng người ta
Tuổi thơ cái rét cắt da
Có con đom đóm bay qua mái chùa
Đêm nằm dưới ánh trăng xưa
Cơn mưa bất chợt như vừa mới đây
Gió lùa khói bếp mắt cay
Nhòe đi nước mắt hơi bay về trời.
SÓNG TRÀ CỔ
Chấm mực chiều Sa Vĩ
Vẽ một nét bút dài
Từ địa đầu Trà Cổ
Sóng lấp cả hồn ai
Vết chân in trên cát
Trăng soi thủy triều xa
Hai người ngồi ngắm biển
Sao rơi giữa ngân hà
Hạt sương vương trên lá
Bãi cát giờ vắng tanh
Nụ hôn nào trên sóng
Đã tan chảy hồn anh
Một bầu trời rất trong
Gió tỏ tình thỏ thẻ
Mái tóc khẽ vuốt nhẹ
Hương quyện vào thật êm
Sa Vĩ Buồn khắc tên
Một mối tình đã vỡ
Sóng tan vào nhịp thở
Nhắc một người trong đêm
VẦNG TRĂNG XƯA
Con sóng ngoài khơi xa
Nơi địa đầu Trà Cổ
Gió đưa con sóng vỗ
Vào bờ cát thật êm
Có thể em đã quên
Gối đầu nghe biển thở
Khẽ chạm vào vô cớ
Biết bắt đền ai đây
Ngoài trời không bóng mây
Chỉ hai người ở đó
Có ánh trăng sáng tỏ
Chứng kiến mình hôn nhau
Trăng gặp biển thật sao
Khi tình yêu muôn thuở
Để cả đời mắc nợ
Mà có trả được đâu
Em hẹn đến mai sau
Một mối tình đã khuyết
Cầm tay rồi ly biệt
Có nhớ vầng trăng xưa?
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét