ĐÊM THƠ MƯA
Đêm buông ý nhả đôi câu
Chợt mưa gió tự đẩu đâu dội về
Mái tình dột rách lời thề
Mình ta chìm giữa bốn bề bão giông.
TƠ VƯƠNG
Là ai ta cũng không biết nữa
Là trăng, sao, mây giữa đêm trường
Là ảo mộng bởi tình thương
Vẫn mong nắng ấm sưởi lòng lạnh căm.
KỆ
Kệ đời, tùy duyên vậy
Mọi việc, trời sắp thôi
An nhiên, cùng nắng gió
Sống đẹp, thế đủ rồi.
5.2018
KHẼ KHÀNG KHÔNG DƯNG
Không dưng trời đổ cơn mưa
Hòa vui cây cỏ gió lùa mơn man
Líu ló tiếng sáo hót vang
Nhớ người hôm ấy khẽ khàng nụ hôn!
MÀU GIẤC MỘNG ÊM
Tự nhiên có cơn mưa rào
Đổ vào sa mạc dâng trào lòng em
Cảm ơn anh, giấc mộng êm
Ngọn rau tấc đất thiên nhiên xanh màu
5.2018
SƯƠNG SỚM
Lang thang đếm ánh trăng buồn
Sương rơi ngọn cỏ con đường thân quen
Giật mình nghe tiếng dế mèn
Bình minh rảo bước đẫm mềm lối hoa.
RU TA ĐÊM TRĂNG
Ánh vàng soi sáng cỏ cây
Đêm bỗng chốc chuyển sang ngày thần tiên
Ru ta ngọt giấc mơ hiền
Cố gom hết mọi nỗi niềm nhân gian!
4.2018
CẢM ƠN
Cảm ơn sắc nắng vàng rơi
Niềm vui hong dưới lưng trời ngày đông
Cảm ơn người với dòng sông
Cho ta chảy với tháng mong ngày chờ...
1.3.2018
TỰ NHỦ
Chiếc lá trên cành cớ gì rơi vội
Thu ngỡ ngàng như vừa chớm chạm môi
Sương se lạnh choàng ánh vàng rôm rả
Tự nhủ mình rồi như lá thu thôi.
10.2019
KÝ ỨC MỘT NGÀY THU
Dẫu biết thu về mang màu héo rũ
Thu đi rồi đông lạnh rét nàng bân
Chiều hôm nay bên hiên vắng lâng lâng
Ta dại khờ cuốn theo dòng kí ức.
10.2019
Nguyễn Thị Hồng Đào
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét