NHỚ LỜI MẸ RU
Trở về chốn cũ lối xưa
Thoáng mơ dáng mẹ mỗi trưa chợ về
Còng lưng quang gánh sớm khuya
Phú long – Mũi Né nắng mưa tháng ngày
Hàng cau xứ Rạng hương bay
Dịu thơm tóc mẹ thơ ngây chợ đời
Một đời xuôi ngược chơi vơi
Ngọt ngào lời mẹ ru hời ca dao
Hai vai đã mõi gầy hao
Nuôi con khôn lớn, bạc màu tóc sương
Tìm đâu lòng mẹ yêu thương
Vòng tay hạnh phúc đời thường ngày xưa
Tìm đâu dáng mẹ chiều mưa
Chờ con cuối lối khi chưa về nhà…
Nay về lối cũ mù xa
Hương cau hoài niệm, mẹ già nơi đâu
Thời gian sóng vỗ bể dâu
Mẹ ơi, nhớ mẹ! mắt cay thẫn thờ
Ước mơ ru giấc trẻ thơ
Ấm vòng tay mẹ sương mờ ngày mưa
Dịu êm kẽo kẹt võng đưa
Ngủ ngon con nhé, mẹ đua với đời
Vẵng nghe sóng vỗ xa khơi
Hình như lời mẹ ru hời bên nôi.
Em và phượng đỏ trải vào trong mơ
Tìm em, cô gái thành Phan
Áo dài tha thướt phơi ngang gót hài
Tóc dài thắt bím chẻ hai
Để hồn anh trú trên vai ngày hè
Lang thang phố nắng tay che
Ngang qua Tháp Nước nghe ve gọi sầu
Cây vông, phượng vĩ còn đâu
Một thời ghi dấu tình đầu mộng mơ
Cà Ty con nước lững lờ
Xưa em che nón bài thơ gọi đò
Phải lòng anh mãi vòng vo
Cuối cùng nhìn một chuyến đò sang ngang
Ơi em, Phan Thiết hè sang
Về tìm cô gái thành Phan thuở nào
Con đường ve gọi xôn xao
Em và phượng đỏ trải vào trong mơ.
Đêm mưa nhớ mẹ
Hiên khuya tí tách rơi mưa
Ngỡ như mẹ thức ru đưa võng điều(*)
Dòng sông cổ tích, ngâm Kiều
Lời ca dao mẹ ngọt bùi hè trưa
Nhớ mẹ đường cũ quê xưa
Mùa về gánh thóc chuyền đưa vai gầy
Cánh tay che lấy tháng ngày
Trải đời con bước trọn đầy yêu thương
Ngày về dừng bước bên đường
Thơm mùi rơm rạ quyện hương khói đồng
Bâng khuâng cái nhớ nao lòng
Bữa cơm của mẹ đậm nồng tình quê
Nhớ mưa tháng bảy dầm dề
Gió luồn vách lá nước về tràn sân
Lui cui mái dột nhà tranh
Mẹ che chỗ ướt con nằm ngủ ngon
Đường đời loạn bước lộng ngôn
Con mang lời mẹ dặn lòng thẳng ngay
Mẹ ngồi tựa cửa tháng ngày
Ngóng con cuối lối hao gầy hoàng hôn
Trải đời phiêu bạt lớn khôn
Mỗi lần thăm mẹ món ngon dâng người
Mẹ nheo mắt món mén cười:
“Tội nghiệp, để cho con Mười nhen bây”
Mẹ đâu có giấc ngủ say
Đêm hè thức quạt mát bầy con yêu
Rưng rưng nhớ mãi bao điều
Không ai bằng mẹ, thương đều các con…
Mẹ già ngày một héo hon
Lẫn rồi, chỉ nhớ tên con của mình
Con về quỳ lạy… mẹ nhìn
Bao dung ánh mắt… lặng thinh mỉm cười.
Thanh Tâm
______________________________________________________
(*) loại võng dệt bằng gai, nền hoa cải tròn.
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét