Đồng
dao
Đồng dao một thuở đồng dao
Sau mùa trẩy hạt nao nao lên đồng
Đồng không đồng trống gió bồng
Lên đồng mượn gió dong diều mà chơi
Mẹ ời cha cũng ới ời
Cơm chiều hạt mới hạt đời nắng mưa
Thôi về đừng có đung đưa
Đồng dao góc nhớ dây dưa nhớ hoài
Lưng trâu mùa nọ choai choai
Vẫn đòi cha bế vẫn đòi lưng trâu
Như trâu liền với nông sâu
Luống cày nẩy hạt ơn trâu nợ mày
Mùa đồng cứ thế loay hoay
Trống trơn sau gặt hẹn mày dễ ơi
Hè nhau í ới ời ơi
Tìm hang vạch nẻ ới ời có chưa
Đồng dao vì thế dây dưa
Kiếp đồng kiếp hạt đung đưa kiếp đời
À ơi ăn hạt ngọc đời
Chớ quên có hạt gắn đời nắng mưa!
Hạt mùa
Đận về với ngoại mùa nào
Mẹ đưa áo biểu mặc vào còn đông
Se se lạnh thiệt cuối đông
Hình như đang lứa đòng đòng Vụ Xuân
Mẹ ừ chớm vụ Đông Xuân
Đẹp sao cánh mỏng cao cao chuồn chuồn
Thế Là thuận nắng thuận sương
Màng gì một nắng hai sương miễn là
Đừng vui mới nửa lại buồn
Lở mùa hẫng hạt lại buồn đung đưa
Hạt ăn từ xửa xửa xưa
Có từ lúa nước đẩy đưa tới giờ
Làm nên góc nhớ góc thương
Vấn vương ấm lạnh dậm trường có nhau
Dậm trường những lách cùng lau
Trót thương thì đợi ngàn sau cũng chờ!
Hạt lúa
Ngồi với hạt lúa
chợt dưng lòng rưng rức
khi chừ no lòng với hạt ăn
hạt ăn…hạt ăn từ đâu
đăm đau đáu
như từ hạt thiêng… hạt thiêng từ tiền kiếp
… từ trước công nguyên
từ bao ngàn năm trước
khi vượt qua thời hái lượm
và hạt lúa hoang như ân lộc
và từ trải nghiệm
làm nên văn minh lúa nước
Chợt dưng nhớ Sơn Nam
với một thời vở hoang
cùng với hạt đồng… Xom Mà Ca… lạ hoắc
vậy mà
tình lúa như bản trường ca
âm hưởng da diết hương đồng cỏ nội
và đã làm nên ký ức
chợt dưng lòng rưng rức
thuở gia tài chỉ mỗi mảng xuồng và cây phảng
mảng bếp nung cũng là mảng un thuở tiếng muỗi
mòng như sao thổi
Chừ bất chợt lòng lại rưng rức
nôn nao hạt mẫy mùa đồng
hạt trong nắng lụa dáng đồng lao xao
vui sao
líu lo Chiền Chiện Chào Mào
vui thôi hạt mẩy hạt mầm
vươn tầm
góp phần phát triển nâng tầm quốc gia
… từ một nước thiếu ăn
Giờ là nguồn cung ứng hạt ăn cộng đồng!
Sinh ra
từ làng
Nghe tiếng làng qua con gió đẩy đưa
Rồi kkắc khoải cùng nhịp võng đung đưa
Lòng rưng rức lời ru mùa trở gió
Lời ru chừng rưng rưng góc quê nghèo
Vốn mẹ con ta sinh ra từ làng
Cũng từ làng mẹ nuôi lớn tụi con
Cũng từ làng mẹ làm nên cuộc sống
Lúa đầy vụ mùa rẩy lại mùa nương
Mùa màng đôi lúc cũng có thất thường
Nhưng mẹ vui khi mùa cải trổ ngồng
Như tụi bướm tụi ong cũng đồng cảm
Giúp thụ phấn cho mùa cải đặng mùa
Vốn từ làng có gì mà bẽ bàng
Sẽ ngỡ ngàng nếu buộc phải đi xa
Xa chắc gì có mùa cua mùa hến
Có bát canh riêu ngọt thắm hương làng.
Sinh ra từ làng đâu ai nở xa làng
Khi còn đó đệm làng trải dưới trăng
Nghe Dạ cổ hoài lang rồi khắc khoải
"Cung
thanh tiếng mẹ, cung trầm giọng cha."
Nguyễn Quang Hòa
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét