Con đò
Bất tỉnh
Hồi sinh
Có người
Khách lạ
Một mình
Qua sông
Mái chèo
Chạm nhẹ
Mặt sông
Lão đò
Cười nhẹ
Trong lòng
Mừng rơn
Chiều nay
Có gạo
Nấu cơm
Con đò
Cũng tỉnh
Chẳng hờn
Vu vơ
Dòng sông
Bến đợi
Bến chờ
Đời vui
Ông lão
Mơ mơ
Màng màng
Tôi mừng
Ông lão
Đò ngang
Mỗi ngày
Đưa khách
Làng nhàng
Qua sông...
Em tôi
tặng Q - H
Em tôi gánh mạ năm xưa
Bây giờ em gánh những mùa xuân qua
Thương em gái nhỏ thật thà
Để rồi em với người ta chung đường
Ngày em về đó phố phường
Mạ đâu em gánh . Quỳnh Hương theo chồng
Tôi nhìn con sáo sang sông
Em buồn có nhớ cánh đồng mạ giêng...
Cõng thơ về nhà
Ta cõng thơ về nhà
Đèo trên vai lục lạc
Nắng thơm người chua chát
Vị mặn nửa bờ môi
Ôm thơ đứng dưới trời
Mở toang lồng ngực ấm
Để tình ta xao động
Hít thở gió chiều xa
Tiếng huýt sáo đậm đà
Khơi khơi bờ tre vắng
Đã qua rồi cơn sấm
Giông gió bão xa miền
Ta cõng thơ bình yên
Em chờ bên cánh cửa
Bếp nhà ai nhóm lửa
Mùi rạ khói thơm nồng
Mùa mạ suốt đồng trong
Mọc thêm chồi xanh mới
Ta cõng thơ về vội
Lục lạc ở bên mình
Kia luống cải hồi sinh
Đã hường nhung đôi mắt
Một đời ta có thật
Được cõng thơ về nhà
Mỗi ngày có nụ hoa
Hát lên từ thớ đất
Cho những mùa tất bật
Thơ về nhà tới bên nhà...
Liên Phương
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét