 |
Biển sớm
Tranh đá Bảy Núi PVHN |
Cội Nhớ
Gió
theo mùa thu về
Lá
theo cùng với gió
Nắng
vàng thưa lên cỏ
Hắt
hiu hoàng hôn rơi
Mùa
thu mang nỗi nhớ
Buông
trên cành chơ vơ
Ai
lót mùa thu cũ
Lên
tiếng lòng xác xơ
Sương
mù gieo hạt nhỏ
Lưa
thưa,Trời phất phơ
Bàn
tay che mắt hở
Bóng
qua khe đợi chờ
Em
giờ như chiếc lá
Theo
mùa thu đi qua
Tôi
nghiêng cành lã chã
Khóc
thương cây cội già
Bóng
hư không
Phù
vân về khai ngộ
Dẫn
đường về hư vô
Chạy
lên đồi nguyệt lộ
Tìm
lại mình nguyên sơ
Chao
nghiêng đời chiếc lá
Trăng
tỏa màu thiền sư
Trên
nhánh phù du mộng
Gieo
hạt từ tâm như
Sáng
ra bông hoa nở
Chiều
về bông hoa tàn
Sắc
không rồi không sắc
Tan
hợp rồi hợp tan
Hết
xuân rồi đến hạ
Hết
hạ rồi thu đông
Tóc
xanh rồi lại trắng
Vạn
vật thế xoay vòng
Trả
mây về cho gió
Trả
gió về không gian
Trả
đời cho cõi tạm
Trả
lòng người gian tham
Buông
bỏ lòng bản ngã
Quay
về lạc trụ tâm
Yêu
thương và hỉ xả
Để
thấy đời hư không
..........
Ý
sầu
Người
đi như chiếc lá bay
Ý
sầu vương vấn vàng phai cuối trời
Tình
rơi theo bước chân rời-
rạc_canh
khuya lạnh tiếng thời gian trôi.
Tôi
về đối diện bóng tôi
Với
hư mông quạnh với trời tịch liêu
Với
vò võ mắt đăm chiêu
Nhớ
lần em đã làm siêu lạc hồn
Rưng
rưng bóng nắng hoàng hôn
Chiều
buông tóc xõa xuống buồn chân mây
Em
đi bỏ lại chốn này
Dấu
chân kỷ niệm còn xây xát lòng
Nghìn
trùng cách trở mênh mông
Hồn
tôi đứng vịn chấn song đợi người
Bóng
câu qua cửa mất rồi
Mà
tôi còn đứng bên trời đợi em
Bùi
Nguyên Bằng
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét