Tác phẩm kỷ niệm 10 năm hoạt động của Bông Tràm, có sự góp mặt của 50 tác giả với trên 100 tác phẩm. Sách dày
312 trang, khổ 13x19 cm, giá 100.000 đ. Mời quý bạn đọc ủng hộ!
KHÚC QUÊ THÁNG CHẠP
Tháng chạp cứ như người nông dân tằn tiện
Lo hết ngày từ gà gáy canh ba
Trăm việc nhỏ to, đồng tiền bát gạo
Đình đám phải không, nhân ngãi xóm giềng
--
Cánh cò chở cánh đồng bão rớt
Mùa heo may thấm lạnh sông chiều
Ngõ tre ấy thương vai sờn áo mẹ
Mưa nắng điệp màu tấm vá áo cha
--
Mạ ruộng quen, mẹ giăng hàng xuống cấy
Con dại lái mang, thất bát mùa màng
Luống sắn vồng khoai đợi ngày giáp hạt
Ngước mắt cầu trời con cái chăm ngoan
--
Những hạt thóc đau mùa sinh nở
Trên cánh đồng, con thia đớp móng trăng
Gió nhẹ hương trời em thì con gái
Cơn mộng về trằn trọc cạn đêm
--
Cành mai nụ một sớm mai bất chợt
Chị đem xong nồi đen sì chùi rửa một mùa đông
Mờ tím hoa xoan, ngạt ngào hương thiếu nữ
Bữa chị đi làm dâu ngày ấy đã xa rồi
--
Tháng chạp quê ơi, biết còn ai nữa
Nghe rạ ủ phân, mùi bã cám heo buồn
Trái đu đủ nặng oằn thời túng thiếu
Hợp tác hợp te tấm áo manh quần…
--
Tháng chạp hỡi khúc vô thường vệt nắng
Hồn mệt nhoài buông bỏ tháng ngày qua
Nghe nhạc Trịnh về đây ngồi – đứng
Từng giọt cà phê, khắc khoải nỗi mình
--
Tháng chạp đưa con về giỗ nội
Tuổi thơ của ba ở đây ruộng mạ, gò đồi
Dan díu nợ nần ơn sinh thành, tơ tóc
Những vạt cải triền sông nghèo nắng trổ ngồng
--
Con gái hỏi mùi đất tơi cuối bãi
Gọi là gì sao ba cứ lặng im…
CHO MÙA HẠ CŨ…
Mùa hạ ở cuối con đường ùa lại rất nhanh
Lối cũ ai về giẫm lên xác nắng
Ánh mắt ngày xưa, xao xác tiếng buồn
Phía
ấy con đường, phía ấy nhà ga
Con sông chảy vào chiều lãng đãng
Tiếng ve rơi, vùng ký ức
nhạt nhoà
Phía ấy anh về, chẳng còn ai ngóng đợi
Ngày chia ly người đến khóc bên cầu
Con nước chảy một dòng xuôi tả ngạn
Nắng ở triền lau thêm nhắc nhở bao điều
Anh cầm tuổi trên tay mình ngơ ngác
Tháng năm xanh
rủ nhánh xuống ưu phiền
Mùa hạ cũ nhớ người em xõa tóc
Cài vào mắt biết chiếc nơ xinh
Cài vào bàn tay từng đốt ngọc
Ngập ngừng ngọn gió thổi mung miên
Ngập ngừng em bảo ngày mai đó…
Trắng cả khung trời
nhỡ yêu đương
Nhỡ đất trời này mùa ngưng lại
Đêm trú lòng sen những hạt thiền
Những hò hẹn một trời mưa xứ Huế
Một lần xa ta xa mãi nhau rồi
Niềm riêng cũ trăng rơi trên lối cũ
Hương Giang ảo mờ
chia nỗi nhớ thành đôi
KHÔNG ĐỀ 1
Những bông hoa nói rằng đêm rất ngắn
Bình minh lên, ngày sẽ dài ra
Như cánh tay đón chiều về yên nghỉ
Như hoàng hôn lầm lủi để thương người
--
Ơi vì sao, đến giờ phải tắt
Ơi kiếp người tù ngục…ngàn hương
Ơi dòng sống, trốn mình ghềnh thác
Cho nghĩa nhân và cho cả bạc lòng
--
Đâu có 100 năm để ngợi ca dang dở
Đâu có đất quê để lấm láp phố phường
Xin cho nhé, ngủ yên bên cơn khát
Mơ một dòng sông tựa dáng em hiền.
KHÔNG ĐỀ 2
Cơn mưa biết có vô tình
Rơi tôi vào chiều xa lắc
Nghiêng chi lớp lớp mây trời
Ơi người xa như vạn kỷ
Biệt ly… để mỗi tôi tìm
--
Mưa
rơi trong chiều chợt nắng
Dấu người năm ấy về đâu
Bủa vây hàng mi cỏ dại
Tiễn ngày trai một lần đi
Chờ thôi, mùa tàn không hết
--
Cơn mơ thoáng bóng ai về
Giấu yêu thương đà…tuổi tác
Muội mê người đã bến bờ
Niềm tôi chợt hay ngõ vắng
Mưa rơi theo nhịp tim rời.
Võ Văn Trường
© Tác giả giữ bản quyền. Vui lòng ghi rõ nguồn Bông Tràm sử dụng lại nội dung này.
|
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét