Tác phẩm kỷ niệm 10 năm hoạt động của Bông Tràm, có sự góp mặt của 50 tác giả với trên 100 tác phẩm. Sách dày
312 trang, khổ 13x19 cm, giá 100.000 đ. Mời quý bạn đọc ủng hộ!
MẸ LẠI VỀ DƯỚI MÁI NHÀ XƯA
Mẹ về theo gió – gió ru sau hè
Bên góc tường xiêu bờ ao giếng nước
Cá lìm kìm bơi tìm chi mải miết
Giấc ngủ muộn màng nhuốm cả rong rêu.
Mẹ về theo mây – mây bay viễn xứ
Khói bếp thơm rơm gốc rạ quê nghèo
Dõi bước con đi bao lần vấp ngả
Ngả núi nghiêng đèo đá dựng cheo leo.
Mẹ về theo trăng – trăng sáng quê nhà
Dưới ngọn dầu hao mẹ ngồi vá áo
Bóng tối vây quanh nhốt đời dông bão
Khóe mắt ngập ngừng từng vết chân chim.
Mẹ về theo sông – sông dài biển rộng
Con nước lớn ròng trôi cả giấc mơ
Cánh bèo trôi cô đơn trong vô vọng
Con ngày xưa đâu qua hết dại khờ.
Mẹ về theo nắng – nắng trôi phương nào
Để lại lời chim buồn rơi cánh lá
Khúc hát đồng dao ngỡ thành xa lạ
Để bóng chiều qua nền cũ hắt hiu.
Ngày mùa xuân mẹ may cho áo mới
Con mặc một lần mẹ trốn trong mưa
Đóa hồng thơm con xin cài trước ngực
Lại thấy mẹ về dưới mái nhà xưa.
26/06/2021
HẠT CỎ VEN ĐƯỜNG
Xin làm hạt cỏ
Ngủ vùi trăm năm
Ngày sau thức dậy
Trổ sầu hoa râm.
Em làm hoa tím
Tôi hoài dòng sông
Vừa trôi vừa nở
Bốn mùa thu đông.
Xin làm giọt lệ
Lăn xuống môi trầm
Mặn lòng nhau thế
Gối đầu ăn năn.
Đò xuôi vạn lý
Đâu mái nhà xưa
Đời thành quán trọ
Quạnh quẽ ngày mưa.
Xin làm sợi nắng
Giăng tơ áo người
Tóc rơi từ thuở
Người rời tay tôi.
Trôi qua biển rộng
Rớt nụ tà dương
Cận kề nỗi chết
Giấc mơ vô thường.
Xin làm chim nhạn
Đuổi bóng hoàng hôn
Xin em tiếng khóc
Hóa kiếp tình buồn.
17/6/2021
VIẾT TRÊN ĐỒI PHƯỢNG TÍM
Khi ta về nằm trên đồi phượng tím
Nghe tiếng chim hoang khản giọng gọi tình
Nhìn mảnh vỡ từ vầng trăng cổ tích
Lạc xuống trần đâu kịp đón bình minh.
Gió vẫn hát khúc tình ca yểu mạng
Con dế mèn rung chiếc cánh tật nguyền
Giọt sương buồn treo vết sầu năm tháng
Ta muốn gọi người bằng một cái tên.
Mặt hồ lặng im phủ đầy sương khói
Phải bóng người về xanh mắt liêu trai
Lạnh đầu đông đến bao giờ em nhỉ
Mà thẳm sâu đáy mắt một mùa say.
Đêm Đà Lạt ngày cuối năm ẩm ướt
Mưa bụi giăng giăng hết một kiếp sầu
Hòn sỏi nhỏ ném xuống hồ thinh lặng
Âm sóng vô tình giấu kín vết đau.
Khi ta về nằm trên đồi phượng tím
Đón một vì sao vừa rụng nơi nầy
Hương cỏ dại tiễn chân người xa ngái
Ly rượu buồn ai uống cạn đêm nay.
*Những ngày ở biệt thự Phượng Tím-Đà Lạt
Cuối năm 2020
Nguyễn An Bình
© Tác giả giữ bản quyền. Vui lòng ghi rõ nguồn Bông Tràm sử dụng lại nội dung này.
|
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét