Tác phẩm kỷ niệm 10 năm hoạt động của Bông Tràm, có sự góp mặt của 50 tác giả với trên 100 tác phẩm. Sách dày
312 trang, khổ 13x19 cm, giá 100.000 đ. Mời quý bạn đọc ủng hộ!
TRƯỜNG CŨ
Có một
người quay về mùa hạ
Tìm kiếm
thời gian đã bỏ đi rồi
Nhớ
cơn mưa ướt tiếng ve kỷ niệm
Và tiếng
chân ai lắng lại phía con đường.
--
Mây trắng
thế sao ngập ngừng chới với
Gốc
phượng già như một gã tình si
Còn giấu
gì sau những ngày xa vắng
Ba mấy
năm rồi mùa hạ mãi dấu yêu.
--
Đọc
câu thơ ai viết phía sân trường
Ngày
mây trôi và cơn mưa bất chợt
Có giọt
nước mắt mặn cay của mối tình đầu
Không
thể nói nên đành im lặng.
--
Người
có thương một thời áo trắng
Những
bông hoa cỏ may găm nỗi nhớ lên chiều
Rồi
như đá ngây ngô vùng tóc rối
Gỡ sợi
tơ trời đỏng đảnh buộc giấc mơ.
--
Mái
trường xưa bài thơ tình buồn nhất
Như mắt
em hoài niệm bữa theo người
Như
lòng ai còn tiếng ve rớt lại
Mùa hạ
ngày xưa ngang cửa lớp có chờ.
MÙA HẠ
Chợt tiếng ve ngân
bỏng rát
Mùa hạ bên trời…
mùa hạ trong tim
Và tiếng tôi mùa
đơn côi… rớt lại.
--
Hỡi Pơ Lang sao
rưng rưng giấu mặt
Như lửa cô đơn
Như người đàn ông
chia biệt tình đầu
--
Con sông quê trôi
tôi vô định
Về đâu ký ức màu
chiều
Bờ xa một ngày… hoa
tím
--
Lặng im mưa rơi
lên mắt
Tiếng ve nghẹn
khúc bẻ bàng
Thương đêm, trăng
non thiếu phụ
--
Em thành mùa hạ
trong tôi.
MƯA ĐÊM
Ai bảo, cuộc đời
sánh tựa mưa đêm
Sánh tựa ngôi nhà,
cánh cửa vờ đóng vội
Có nỗi sợ mơ hồ, bổng
chợt nhận ra
Lòng mình phía tiếng
mưa… khoảng trống
--
Gác trọ ngày xưa,
từng hạt mưa mờ cũ
Dấu yêu của thời… nước
mắt mùa Ngâu
Đủ vấp váp, ngô
nghê nỗi nhớ
Đủ tự quyền được
buồn khổ vu vơ
--
Bến sông quê, chân
cầu đứng bóng
Bến nhân gian, người
nghiêng áo hững hờ
Ta làm kẻ yêu người… thua
cuộc
Đỏ mắt trời xanh,
ngày phượng sân trường
--
Mưa đêm, những nổi
chìm xa ngái
Gọi ta về dịch
nghĩa… tiếng mưa
Tiếng kẹt cửa, mùa
thu về ngang phố
Bên căn nhà chật đầy,
những mùa hạ xa nhau.
KHÔNG ĐỀ
Ngày về quê tất
niên, nhớ bạn
Ba mươi năm còn nợ
bước sang nhà
Nợ tuổi thơ, sau
lưng chiều ngoái lại
Vạt nắng hanh buồn,
hương dủ dẻ tóc em
--
Nhìn đàn trâu nhẩn
nha cuối đầu gặm vào ký ức
Mây núi xa xanh,
thời tuổi trẻ chúng mình
Ôi cái thời thơ
ngây trong trắng quá
Để mỗi giấc mơ
trong ngực bùi ngùi
--
Nhìn hai cột cổng
làng như hai hàng nước mắt
Đổ xuống cánh đồng,
khóc chân rạ tha hương
Thương hạt thóc,
như người quê ở phố
Thường trực những
mảnh đời cư ngụ… lao lung
--
Chỗ nhà em ngày
xưa chừ cánh đồng, hàng quán
Anh chạy về vấp những
ngọn cỏ may
Từng mất ngủ trên
áo em ngày ấy
Bừa bộn học trò,
nước mắt mùa thi
--
Bạn bè xa thành
phượng hè năm đó
Thành nỗi buồn vạn
vạn hạt mù sa
Ai đãi cát tìm
vàng, anh chỉ mỗi tìm em
Tóc đã sương sa mà
tình hoài thơ dại
--
Hết năm rồi, ta về
quê đứng đợi
Nghe từng giọt
sương chiều phủ dụ hoàng hôn
Xin châm thuốc xua
nỗi buồn dễ sợ
Ba mươi năm một tiếng thở dài…
© Tác giả giữ bản quyền. Vui lòng ghi rõ nguồn Bông Tràm sử dụng lại nội dung này.
|
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét