Tác phẩm kỷ niệm 10 năm hoạt động của Bông Tràm, có sự góp mặt của 50 tác giả với trên 100 tác phẩm. Sách dày
312 trang, khổ 13x19 cm, giá 100.000 đ. Mời quý bạn đọc ủng hộ!
Hư Vô
Nhớ mảnh trăng
xưa soi bến cũ
Thương đời cô
quả trắng khăn sô
Mái tóc hài nhi
buồn tang chế
- Cớ chi trần
thế hoá hư vô!
Từng bước đi qua
nẻo gập ghềnh
Giữa đời hoang
địa quá mông mênh
Tang thương tận
cõi lòng sân hận
Ân nước ân đời
đã vội quên.
Trời lạnh chẳng
ai buồn nhóm lửa
Chiếu chăn không
ấm trọn đêm dài
Giữa khuya thao
thức từng cơn mộng
Thân xác làm sao
chẳng héo gầy!
Chao ơi một kiếp
đời phiêu bạc
Xứ sở người cứ
nhận quê ta
Mãi ngóng trông
nên đời mòn mỏi
Dòng đời trôi… trôi
mãi về xa!
Biết ai chia nỗi
sầu cô lữ
Cội nguồn ơi!-
biền biệt lâu rồi
Áo xưa đã bạc
màu sương gió
Giấc mộng nào,
nay cũng xa xôi!
Mong
Một Lần
Xin một lần tạ lỗi
xóm làng xưa
Ðã lâu lắm không về qua ngõ cũ
Không nghe tiếng ve sầu giữa trưa trưa
Quên bìm bịp kêu sông chiều nước lớn!
Mong một lần tìm lại tuổi ấu thơ
Thả thuyền giấy xuống sông trôi biền biệt
Mê bắt dế quên giờ vào lớp học
Ngắm bằng lăng che tím cả khung trời!
Mong một lần trở về qua xóm nhỏ
Thoảng hương cau gây nỗi nhớ hương tình
Lòng ngất ngây nhìn ngôi đình ngói đỏ
Kỷ niệm nào vương vấn hội Kỳ Yên!
Xin một lần được quỳ bên mồ mẹ
Thắp nén hương tạ lỗi đấng sinh thành
Ngày mẹ mất con không về tiễn biệt
Cuộc sinh ly, năm tháng quá vô tình!
Xin trân quí trọn dòng đời lưu lạc
Như máu tôi năm tháng mãi tuần hoàn
Ban cho tôi một nguồn thơ bất tận
Dệt tình yêu son sắt chẳng vong thân!
Đời Như Mây
Đời như mây, mây
vốn vô thường
Có bao giờ mây
ngưng tụ luôn
Mây cứ
lang thang, tan rồi họp
Rơi xuống thành
mưa những giọt buồn !
Tình như sợi tơ,
tơ mong manh
Ước được cùng
nhau kết mộng lành
Duyên rủi may
nào ai biết được
Tim như treo
bằng sợi chỉ mành!
Công danh như
thể bóng phù hoa
Thành bại bất
ngờ nỗi xót xa
Có lúc vinh sang
nhiều bổng lộc
Sớm chiều tay
trắng mắt lệ nhòa!
Một thuở thâm
tình như tri kỷ
Nay bớt thân
quen cứ lạ dần
Thay đổi tâm hồn
như lá cỏ
Nhớ quên cũng
chỉ chuyện phù vân.
Một thuở sum vầy
trên chiếu rượu
Mà nay xa cách
biệt trùng khơi
Còn đâu những
ngày yêu mến cũ
Càng nhớ càng
đau đến nghẹn lời!
Người ơi trong
cõi vô thường ấy
Đại hải chừng
như chỉ giọt sương
Cớ chi vì lợi
danh hư ảo
Mà khiến đời
thêm những nỗi buồn!
Mùa Xuân Quang Trung
Mồng Năm nhớ
trận Đống Đa
Giặc Sầm Nghi
Đống máu nhoà đồi xanh
Trống chiêng
vang tiếng hùng anh
Ngọc Hồi giặc
chạy tan tành ngửa nghiêng.
Quang Trung ngài
biết chiêu hiền:
La Sơn Phu Tử
như tiên giáng trần
Kế ngài là những
mưu thần
Đường xa vạn dặm
như gần tấc gang.
Chuyển quân xa
lắc dặm ngàn
Ba người một
võng lên đàng ngày đêm
Vạn quân kỷ luật
rất nghiêm
Từ đèo Tam Điệp
đến liền Thăng Long.
Quân ta tả đột
hữu xông
Giặc tàu khiếp
đảm kẹt vòng đạn tên
Tội quân giặc dữ
phải đền
Tướng Tôn Sĩ
Nghi hồn tàn phách xiêu.
Một liều ba bảy
cũng liều
Bỏ luôn ấn tín
một chiều băng sông
Hồng Hà con nước
xuôi dòng
Cầu phao đứt gãy
là xong đời thù
Thăng Long khói
lửa còn mù
Quang Trung áo
giáp vương mùi chiến chinh
Ngài tung cờ
Việt thanh bình
Mùa xuân chiến
thắng quê mình yên vui!
Tết kỷ hợi 2019
Mùa Xuân Gặp Lại
Anh trở về đây gặp lại rồi…
Tưởng chừng biền biệt mãi xa
xôi
Nghìn trùng xa cách bao nhung
nhớ:
- Kẻ ở miền xa… kẻ cuối trời!
Vẫn nét thư sinh ngày xưa ấy
Làm dậy hồn em những nụ
tình
Một thuở quê ta chìm sóng cả
Tưởng chừng dang dở chuyện ba
sinh.
Ta vẫn chờ nhau suốt bấy lâu
Tin mùa Xuân đẹp chẳng phai màu
Mỗi lần hoa nở thêm thương nhớ
Sợ kẻ phương xa nặng nỗi sầu!
Nay ta tìm lại tình xuân
mộng
Rừng cũ đàn chim rộn rã về
Ngõ quạnh mấy mùa hoa lại thắm
Vườn xưa hương thoảng… đẹp hoa
lê.
Cùng hát tình ca rộn tiếng đàn
Chập chùng mây núi nhạc ngân
vang
Mừng nhau tương ngộ thôi xa
cách
Dẫu mấy xuân qua… chửa muộn
màng!
Hàn Thiên Lương
© Tác giả giữ bản quyền. Vui lòng ghi rõ nguồn Bông Tràm sử dụng lại nội dung này.
|
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét