Tháng tư - chùm thơ Phan Võ Hoàng Nam

12/5/11

Tháng tư
Hai bốn phím thời gian
Giai điệu trầm. Tĩnh lặng
Đàn lạc cung. 
Buồn.
Bao nuối tiếc.
Khúc nhac dở dang, ngày xa khuất.
Tiếng ve cuối vườn.
Khắc khoải một vòng tay. 

Bao nhiêu lần tháng tư.
Đời phiêu diêu.
Mộng.
Lối cũ chập chờn.
Thoáng áo ai bay.
Ngày xưa ơi, ngây thơ.
Lơ đãng.
Rồi ngập ngừng để mất một bờ vai.

Tháng tư xôn xao ký ức.
Vầng trăng úa màu.
Bàn tay ai còn đợi vòng tay !
Anh lạc giữa mênh mang tiềm thức.
Nụ cười xưa.
Khung cửa mở nhạt nhòa

Cuối con đường.
Anh đi tìm lại những vần thơ.
Mùa sang.
Ngẩn ngơ cành trinh nữ.
Lối hẹn xưa.
Bờ cỏ mềm. Môi ấm.
Giờ chỉ anh giữa nắng tháng tư.


GIỌT NƯỚC

Giọt nước rơi chạm vào đáy cốc.
Đêm xao xác thở dài.
Thinh lặng.
Những ô cửa xanh.
Thấm vai người tình phụ.

 Một giọt nước
Đâu đủ những chua cay,  
Sao đã mang mầm đắng.
Khởi nguyên chỉ là chớp lóe.
Bảo biển, mưa sa.
Rơi giọt đầu tiên.

Một giọt nước.
Hòa vào bao nhiêu giọt.
Đời người dâu bể.
Thăng trầm.
Một giọt thôi sôi trào con sóng.
Lênh đênh tháng ngày,
Cơn mộng trùng khơi.

Một giọt ! 
Tràn ly rượu đắng.
Long đong bao nẻo đi về.
Tàn rồi cuộc vui gian dối
Từ buổi mưa nguồn mầm đắng đã gieo.

Ừ chỉ là giọt nước.
Một giọt thôi cũng gói trọn niềm đau.

Ngày mưa 19/6/2011.

BẾN QUÊ


Bao nhiêu năm xa ngái bến quê 
Nước lớn ròng có còn hai bận. 
Chiều cuối thu. 
Em ra sông giặt áo.
Tím miền quê, lãng đãng khóm lục bình

Bến sông quê, một thơ dại.
Một tôi ơi !
Con nước bình yên, trò chơi ngày mới lớn.
Lời ru miên man.
Mái chèo khua. 
Sóng hát.
Nước trôi xa, rưng rức cõi lòng.

Bến sông này mẹ ngồi đợi cha
Chiếc xuồng nhỏ.
Trăng.
Mênh mông đồng nước.
Con cá quẫy đuôi, lời tự tình mộc mạc.
Câu hò phu thê ấm mối tình quê.

Bến quê xưa !
Trường làng, giờ tan lớp.
Trò chơi tuổi thơ, con sóng trưa hè.
Nước đong đầy bao buồn vui.
Mộng.
Sao ngẩn ngơ để mất tuổi nào.

Điên điển vàng.
Chiều rơi giọt nắng.
Ngày im trôi, dòng nước ngược xuôi.
Sông vô tâm.
Bến lạc cuối trời.
Đời xuôi ngược, con đò ngơ ngác.

Phù sa lở bồi.
Nông sâu bao bận.
Con nước phiêu linh muôn nẻo.
Long đong.
Tháng ngày, đi qua bao bờ bến.
Dòng sông xưa vẫn réo rắt khôn nguôi.


PHAN VÕ HOÀNG NAM (tác giả giữ bản quyền)
___________________________________________


© Tác giả giữ bản quyền. Vui lòng ghi rõ nguồn Bông Tràm sử dụng lại nội dung này.
Chuyên mục: ,

Comments[ 0 ]


Đăng nhận xét