THƯỜNG XUÂN
Giấy vàng đong đưa trước gió
Mai vàng lan tỏa hương say
Áo mới xôn xao đàn nhỏ
Ôi chao ! Xuân đã về đây.
Em yêu ! Nhóm dùm bếp lửa
Cùng anh thưởng mấy tuần trà
Vai anh đầu em hãy tựa
Thắm lại chút tình phôi pha
Ta đọc bài thơ tình cũ
Đã hơn ba chục năm rồi
Nghe ta cõi người mệt lữ
Theo dòng cơm áo cuộn trôi
Kìa em, nắng vàng đã lụa
Bướm ong mê mẩn vờn hoa
Quên hết phù trầm nghiêng ngữa
Tự nhiên xuân đẹp như là…
Xuân thì đi như rất vội
May đời mình được còn nhau
Có qua thác ghềnh nông nổi
Mới hay xuân đẹp nhiệm mầu.
21.11. 2010
VỌNG XUÂN HÀNH
Gác vắng tàn đông trời xuống thấp
Khách trọ theo về sót mỗi ta
Lòng không ấm được hơi rượu uất
Khói thuốc giầy thêm nỗi nhớ nhà.
Từ con ôm mộng rời quê cũ
Đăng đẳng mười năm chẳng một về
Gió bụi dặm đời nghe mệt lữ
Phù trầm cơm áo bước nhiêu khê.
Vung dao chém cột thay lời hẹn
Dấu khắc cao thêm, vết cạn dần
Mỗi bận Tết về mềm môi thẹn
Đất khách ! Đất khách nào thiết xuân.
Đêm ba mươi Tết, đêm Trừ tịch
Không pháo, giao thừa quạnh quẽ qua
Phương ấy mẹ tôi giờ vẫn thức
Lặng lẽ đèn nhang lễ ông bà.
Nhà ai bên ấy nghe mà ấm
Họ chúc nhau mừng năm mới qua
Nhà quạnh mẹ ơi lòng hẳn lạnh
Đau đáu thằng con mãi Tết xa.
Đêm vẫn còn đêm rượu đã hết
Thôi thì sênh phách dỗ mộng tan
“Tuổi xanh đổi mộng hề dựng nghiệp
Tay trắng mười năm bạch thủ hoàn
Xuân khách ! Xuân khách buồn da diết
Đón Tết quê người hề rượu khan !”
Sương sớm đầu năm thèm bếp lửa
Thèm nghe nước réo gọi pha trà
Cùng mẹ, cùng em ngồi tựa cửa
Trông cội mai vàng kịp nở hoa
Mẹ ơi ! Ráng đợi con lần nữa
Tay trắng ! Ừ tay trắng cũng về
Công danh huyễn ảo dường mây lụa
Sự nghiệp phù du một giấc hè !
Bao năm đất lạ đời bươn chải
Áo gấm nghe ra cũng bạc màu
Tết không bên mẹ buồn đã dậy
Con biết được mùa xuân ở đâu ?
06.10.2011
PHAN LẠC NHÂN (tác giả giữ bản quyền)
_______________________________________
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét