ĐBSCL vừa kết thúc cuộc thi thơ lần 5 vào tháng 7/2013, nhà thơ trẻ của tỉnh Tiền Giang, Nguyễn Thanh Hải, thầy giáo, đoạt liền 2 giải, được báo in, báo mạng, báo nói có uy tín trên cả nước phỏng vấn, giới thiệu khá rầm rộ. Mở Văn Nghệ Tiền Giang online, trang ngày thứ 5-31/01/2013, thời điểm cuộc thi thơ ĐBSCL lần 5 đang tiến hành, thấy có bài thơ sau "Nắng đã về từ chiều" của Nguyễn Thanh Hải.
Rồi tình cờ mở trang thơ của tạp chí Sông Hương online tháng 11/2010, thấy có bài thơ "Ngôi nhà ngó mặt ra đại dương" của Đông Triều, lần theo mạng, tác giả này quê An Giang.
Điều kỳ lạ, hai bài có lượng câu như nhau, cách chia khổ cũng giống hệt nhau. Từng câu thơ một của Nguyễn Thanh Hải và Đông Triều, có thể nói, đều trùng chan chát không ít thì nhiều, về cả hình ảnh, hơi hướng, giọng điệu, âm vận cuối... “Hai tâm hồn lớn gặp nhau” hay lại có vấn đề đạo thơ nơi đây, và ai đã đạo ai? Nhờ bạn văn chú ý những dòng có gạch dưới, rồi cho ý kiến.
NẮNG ĐÃ VỀ TỪ CHIỀU - Nguyễn Thanh Hải
Nắng đã về từ chiều ba mươi
nép đầu vào những trái me tây con đường làng đợi chờ mùa trở lại
sóng lúa dập dờn xanh nụ cười con gái
chùm trái nổ già rụng tuổi tí tách sướt bờ ao.
Bầy chim sâu nhảy nhót nắm lá vẫy tay chào
gió kể chiều vi vu chuyện mùa phiêu bạtrặng bần chua nghêu ngao gió hát
dõi mắt về đâu ngày lặng mái tranh già…
Nắng đã về thay áo chiều qua
con chim khách báo tin vui ngày mấy lượt
ngoái đầu xa xăm đám lá dừa khóc mướt
tiếng nhớ rất gần không thể chạm bàn tay.
Những con én cõng mùa xuân vừa đi ngang qua đây
ghé thăm cánh đồng mẹ rồi vội lao vào cuộc hành trình xa thẳm
biển gửi gió mang về chút quà muối mặn
mùa xuân thiên di còn nhớ hướng quay về.
Ngôi nhà một thời chứa đầy tiếng cười quê
mẹ gục đầu bên mâm cơm rước ông bà chiều ba mươi khóc con không về nữa
bếp nghèo tàn tro lạnh lửa
tổ tiên về buồn cong rớt ngọn tàn nhang
Nắng đã hong khô giọt nước mắt bao lần
con chim khách mấy bận an ủi mùa xuân xa cách
sông đi đâu về đâu vẫn nhớ ơn lòng đất
mang hạt phù sa về đền đáp bãi sông
Chiều nay nắng đã về thật rồi reo vàng lối ruộng đồng
sưởi ấm những tháng ngày đã mất…
NGÔI NHÀ NGÓ MẶT RA ĐẠI DƯƠNG - Đông Triều
Gió đã về thật rồi từ chiều hôm qua
Bọt sóng xếp giồng trước hàng hiên chờ gieo hạt
Đàn còng gió non nhổm mình ngơ ngác
Những tượt tràm tách vỏ cuối triền sông
Bầy hải cầm tan tác giữa cơn giông
Trở về rối rít chuyện mùa phiêu bạt
Trên vách gió lùa phất phơ câu hát
Còn yêu nhau em ghé lại nơi này…
Gió đã về rắc trên những cành đước dang tay
Ngăn bão biển dội vào năm mấy lượt
Đôi mắt dõi ra trùng dương xanh mướt
Như Tổ quốc thật gần chạm được cuối đường mây
Những con tàu rúc còi vừa đi qua nơi đây
Vẫy cánh tay đỏ thắm vào hải trình xa thẳm
Từ cửa sông xanh rặng dừa nhiểm mặn
Bạn bốn phương đang ngắm hướng quay về
Ngôi nhà từng vật vờ gió bạt ngắm sao khuê
Đã từng mẹ gục đầu vào di ảnh những người con không về nữa
Đã từng tối mắt quầng thâm chờ bão lửa
Tổ tiên níu chặt dưới chân đước, chân tràm…
Sóng đã nhiều lần phủ ngôi nhà ngửa mặt trước đại dương
Bão đã nhiều lần rẽ cột kèo xa cách
Em còn trở lại thăm cùng trời cuối đất
Hạt phù sa líu ríu về tụ chật cuối triền sông
Đêm nay gió đã về thật rồi reo ở phía cửa Đông
Khêu ngọn lửa bừng cao sưởi ấm những đồng bào đã mất…
Nhà thơ Đông Triều sinh năm 1972, hiện sống tại An Giang, hội viên Hội LH VHNT An Giang. Anh từng in chung nhiều tuyển tập và in riêng tập thơ “Đi như trở về con đường khác” (2010). Anh đã từng được Tặng thưởng Tác phẩm hay Tạp chí Sông Hương (2010) và đoạt Giải thưởng Cuộc thi Thơ ĐBSCL (2009).
Nhà thơ Nguyễn Thanh Hải sinh năm 1970, hiện sống tại Tiền Giang, hội viên VHNT Tiền Giang. Anh từng in chung nhiều tuyển tập và in riêng tập thơ “Cúi chiều nhặt sóng” (2013). Anh đã từng đạt Giải ba Cuộc thi Thơ lục bát “Ngàn năm hồn Việt” (2011), Giải nhì Cuộc thi Thơ ĐBSCL (2012).
THÁI GIANG
_________________
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét