TIẾNG RAO ĐÊM
Nuốt vội chút nắng chiều.
Ngày đi.
Bất chợt lời rao.
Những ô cửa khép.
Ngọn đèn đường không đủ sáng những mảnh đời.
Ai mua… a…
Thanh âm gầy guộc
Những khoảng trống lặng thinh
Chơi vơi tiếng vọng.
Liêu xiêu những con đường
Hun hút sớm mai.
Phố rồi lại phố.
Mùa lại những mùa dong ruổi.
Tiếng rao đêm nối dài những nốt trầm ngọt đắng.
Rao bán bình yên
Mua thân phận làm người.
HÓA THÂN
Ta hoá thân vào dòng sông
Con nước chuyển mùa mang tình yêu khắp chốn
Dòng sông từng ngày... từng ngày chuyên chở
Chút bình yên cho những bến bờ.
Ta hoá thân thành những cơn mưa
Hoá giọt nước giao hoà cùng đất
Để từ đây những mầm xanh trỗi dậy
Thành cây cao che mát cho đời.
Ta hoá thân thành tia nắng đầu ngày
Hoá giọt nắng trên trang vở mới
Ngày rộn ràng sân trường ngập nắng
Em vào đời trong trắng tinh khôi.
Ta hoá thân vào những đêm khuya
Hoá cơn mộng cho từng giấc ngủ
Ta thả lòng mình vào những bầu vú căng tròn
Ươm giọt sữa nuôi trẻ thơ khôn lớn
Ta thả lòng mình vào đôi mắt em
Thả tình yêu vào môi em ngọt lim
Thả linh hồn theo mây dong ruổi
Thành hương hoa ươm mật cho đời
Ta hoá thân thành nghìn đốm lửa
Sưới cho người chút lạnh đêm đông.
CŨNG CHỈ LÀ VUI
Tôi đi về phía biển.
Sóng ồn ào từng cơn oặn thắt.
Biển mênh mông vơi đầy bao bận,
mang niềm đau lắng xuống đáy sâu.
Tôi đi về phía núi.
Đá lặng yên, dấu riêng bao nỗi
Núi chơ vơ giữa trời và đất,
bao nhiêu lâu nhìn những đổi thay.
Tôi đi giữa nhân gian.
Khóc với cười bao trò dâu bể
Đời nổi trôi gập ghềnh mấy lượt
Vẫn lanh quanh mấy nẽo đường trần.
Tôi đi giữa đời người,
thả hai tay thong dong giữa chợ.
Ngày hôm qua tan trong thinh lặng,
Tôi loay hoay tìm mãi ngày mai.
Tìm ngày mai trong những đổi thay.
Như một chuyến rong chơi cuối phố.
Đến rồi đi ở trong lặng lẽ.
Một cuộc chơi, cũng chỉ là vui.
PHAN VÕ HOÀNG NAM
_______________________
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét