Ta đi tìm lại thiên đường cũ,
Mà thuở xa nào trót bỏ quên.
Ta về thân xác rong rêu phủ,
Mười ngón tay gầy ôm mông mênh.
Bằng hữu bây giờ quen giấu mặt
Cuộc tình ngày ấy hoài đi hoang
Ta chợt thấy gai đầy trong mắt
Và bỗng nhìn ta đứng ngỡ ngàng.
Nghe sao ớn lạnh linh hồn nhỏ
Khi trả tình về với thế nhân.
Ta ăn trái cấm tên thương nhớ,
Tình cứ đi thong thả, xa dần.
Ta nhắm mắt một lần chiêm nghiệm.
Cuộc đời ta kỳ thú làm sao!
Vui sướng gọi, muộn phiền đưa tiễn
Cho mỏi mê quên cả lối vào.
Đành đứng bên lề nhìn vui sướng
Của ân tình, bằng hữu, thân sơ.
Vẫy tay chào biệt niềm mơ tưởng
Tự đốt hương trầm xông đời ta.
ĐÊM TIỄN ĐƯA
Cho Nghĩa và 4K ngày xưa
Bến xe khuya tao thấy lòng buốt lạnh,
Ánh đèn đêm như mắt đỏ luyến thương,
Phút giây nầy tao có mầy bên cạnh
Chốc nữa đây, hai đứa khuất hai đường.
Thôi mày đi! Đừng vẫy tay từ giã
Tao ngại ngùng khi phải vẫy tay đưa,
Những cánh tay, những dây leo chùm gởi
Quấn quít nhau trên phố chợ ngày xưa.
Xe chạy rồi, thôi bằng an Nghĩa nhé
Đừng luyến lưu nhìn lại dẫu một lần,
Tao sợ lắm tiếc thương trong màu mắt
Gợi điệp khúc buồn, ngày tháng cách ngăn.
Xe mày khuất, chuông Nhà Thờ vừa đổ
Trong giáo đường Diện ngoan ngoãn cầu kinh,
Tao mường tượng trong những bài nguyện đó
Có lời xin mày được trọn yên bình.
Đường Gia Long một mình tao đếm bước
Gió tàn đêm, ôi giá lạnh làm sao!
Chợt nhớ đến bạn bè mình thuở trước:
Nguyên, Nghĩa, Hiệp, Hùng giờ chỉ có tao.
Tao bây giờ như sân ga bé mọn
Hiện diện đây để tiễn những con tàu,
Những chuyến đi không kịp chờ đợi sáng
Trong ngậm ngùi, trong tiếc rẻ ngất cao.
Hành trình dài khi nghe lòng trống vắng
Xin đừng buồn, mày hãy nghĩ về tao,
Sân ga nhỏ dù dãi dầu mưa nắng,
Vẫn chờ mong ngày trở lại con tàu.
TRÊN BAO THUỐC CAPSTAN
Điếu thuốc đầu đêm của ngày cuối năm
Anh đốt lên cho ấm giây hồi tưởng.
Bao tháng ngày qua từ cõi xa xăm,
Từ đớn đau những cơn say ngất ngưỡng.
Anh bắt đầu từ mùa xuân năm ngoái
(Như điếu Capstan anh vừa gắn lên môi)
Nghe thật rõ những đớn đau, tê tái,
Vì xuân qua anh đã mất em rồi!
Cùng tiếng ve, ngày hạ buồn dần hiện
Bằng lo âu, bằng chờ đợi ngày thi
(Như khói Capstan hút vào từ miệng)
Ta ngậm ngùi nhìn theo bước tình đi.
Những ngày thu, những ngày thu kỷ niệm.
Em nhớ không, thuở ấy mình yêu nhau.
Mùa thu qua hồn anh dường chết lịm,
Băng giá đồng hành, nhận diện thương đau.
Đông ấm lại, cùng em vừa hiện đến,
Cho lòng ta nghe tròn một vòng tay
(Như khói Capstan no tròn thương mến)
Chim giang hồ giờ đã mõi cánh bay.
Tàn một năm, như phút tàn điếu thuốc,
Em huy hoàng trong ánh đuốc mừng xuân.
Anh mơ thấy ngày cùng em chung bước
Dưới đèn hoa, ngày hôn lễ chúng mình.
PHAN LẠC NHÂN
__________________
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét