Cà phê chiều
Quán vắng.
Bất chợt đàn ai.
Ray rức.
Nắng cuối ngày uể oải.
Con chim sẻ loay hoay gắp sợi hoàng hôn
Cà phê một mình
Bàn ghế lặng yên.
Dĩ vãng cháy theo tàn tro khói thuốc.
Nắng thở dài xa khuất.
Con nhện buông tơ
Xâu lại những lát cắt chiều
Cà phê một mình
Bóng lặng yên đi về phía tối.
Chiều ơi!
Chưa kịp được gọi tên.
SINH NHẬT
Ta đón tuổi mình
Không có nến
Không hoa
Ngày mỉm cười mỉa mai tóc trắng
Xếp lại ngược xuôi
Hát lời kinh khổ
Và
Ly cà phê đọng những tháng ngày.
ẦU Ơ...
Bây giờ...
Còn không nữa lời ru. Ầu ơ..
Mẹ qua cầu
Đếm giọt mưa bong bóng.
Thăm thẳm đường xa
Em theo chồng ngày lũ.
Mưa thổn thức
Đêm
Khắc khoải
Ầu ơ...
PHAN VÕ HOÀNG NAM
________________________
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét