Biển đời, mênh mông quá
Hun hút chiều-khơi xa
Đường đời bao nhiêu ngã?
Vô tình, em bước qua
Đánh rơi tình hư ảo
Chập chờn trước ngã ba
Sao mơ hồ gượng gạo?
Chìm trong bóng nắng tà
Bay đi, lời khờ
khạo
Lần hồi một mình ta
Sang sông kìa, chim sáo
Gọi gì ? nghe thiết tha...
Em qua, còn ngoảnh lại
Bến vắng, đò quay ngang
Lục bình xuôi, vướng phải
Ngập ngừng trôi điệu đàng
Giờ đây ngoài tầm với
Đắm đuối và kiêu sa
Muộn rồi, ai có đợi
Ngậm ngùi xa, quê nhà...
Bên đường năm cũ
Em, từ thuở thôi cài thả tóc
Mái tóc dài buột một đời trai
Anh, dặm ngắn, dặm dài, ngang dọc
Bươn bả mưu sinh suốt miệt mài
Mà đi không hết đường năm cũ
Bởi lối quanh hay bỏ dỡ chừng
Cây trái đã qua thời hoa nụ
Vướng tóc dài, chiều lại bỗng
dưng...
Bỗng dưng đứng bên đường lặng lẽ
Dấu đường xưa rợp bóng me tây
Đường nắng đổ, gió rung nhè nhẹ
Hong khô tình thơ dại đâu đây
Bâng quơ đứng bên đường nuối tiếc
Một ngày xưa thấm đẫm dại khờ
Thương dáng nhỏ mảnh mai, mắt
biếc
Cười một mình, trong nắng bâng
quơ...
Tiếng vọng
Đêm cuống quýt
Ru tình
Bên cánh võng
Sao cứ sẻn so
Mờ mịt
Dốc đời.
Gió nam non
Gọi mời đêm
Lồng lộng
Nghe hao mòn
Rơi
Tiếng vọng
Người ơi!
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét