Vương ánh đèn nặng nợ
Phố
huyện nhỏ bé, lòng vòng trong vài tuyến đường. Những con đường vừa mới được đặt
tên, cây xanh ngan ngát bốn mùa, duy chỉ không được rộng và dài. Và dĩ nhiên
ngõ hẻm đường kiệt cũng không nhiều, quanh quẩn là ra sông, thị trấn bên sông.
Sau khi được quy hoạch chi tiết để hoàn thiện hạ tầng đô thị, nhiều tuyến đường
đang được nâng cấp, thay một lớp áo mới. Người ta đang thi công vỉa hè, lắp
cống ngầm,
các trụ đèn cũng bắt đầu được dựng lên. Có lẽ chỉ trong thời gian ngắn nữa, phố
huyện sẽ sáng rực trong từng mái nhà, góc khuất.
Ở cuối con đường cách xa trung tâm
huyện, có thể coi là ngoại ô thị trấn, có một ngõ hẻm chưa được bê tông hóa.
Phía trước hẻm có một ngọn đèn già, ngọn đèn được lắp bao giờ không ai biết.
Chỉ biết được nó đã lặng lẽ soi bóng cho bao kiếp người nhỏ bé đã từng sinh
sống tại nơi đây. Trong hẻm chỉ có một vài ngôi nhà lụp xụp, đã xâp dựng từ lâu
nên xuống cấp thấy rõ. Hai bên hẻm cỏ dại mọc um tùm che lấp đi con mương thoát
nước. Và chị là một trong số dân cư ít ỏi tại đây, dáng chị mảnh khảnh với thân
hình của một người phụ nữ trạc bốn mươi nửa nông thôn nửa thành thị. Công việc
của chị là bán hủ tiếu trên ngã tư huyện, cách nơi đây gần hai cây số lội bộ.
Chị rời khỏi khu trọ vào lúc ngọn đèn đường bắt đầu bật sáng và kết thúc khi
đêm đã về khuya. Nghe đâu chồng đã bỏ chị khi chị sinh đứa con lại sau bị còi
cọc ốm yếu. Cũng may đứa con gái lớn có thể trông em để mẹ nó đi làm. Chị vẫn
miệt mài mưu sinh và gắn chị quyết định gắn bó với nơi này, nơi có ngọn đèn
trước ngõ.
Trời bắt đầu mưa tầm tã, bếp lửa đã tắt
ngúm tự bao giờ. Chị lật đật dọn hàng, mặc đỡ chiếc áo mưa tiện lợi và bước đi
thật nhanh trong mưa. Hôm nay ế khách xem chừng không kiếm được bao nhiêu, thu
đã về gọi năm học mới đến. Chị vừa đi vừa suy nghĩ mông lung vừa lẩm nhẩm tính
tiền. Từng cơn gió riết liên hồi vào lồng ngực khiến chị chao đảo, xen kẽ tiếng
mưa rơi lộp độp trên từng nách lá. Chỉ một lúc sau nước đã chảy thành dòng để
chui vào miệng cống. Cơn mưa càng lúc càng nặng hạt khiến lòng chị càng lúc
càng hiu quạnh. Khi chưa tới ngõ hẻm, nom thấy ngọn đèn, một vùng sáng rực rỡ
trước mặt, lòng chị mừng rơn. Chị ngước nhìn lên, từng giọt mưa lất phất bay
xuyên qua tia sáng trước ngọn đèn. Không gian xung quanh bị cơn mưa chiếm lĩnh.
Chị ngập ngừng không thể bước tiếp, hình như ngọn đèn soi chiếu nỗi buồn xa
xăm...
- Chị gì
ơi ! Chị có cầm phụ giúp đẩy xe hàng không?
Chị giật mình quay đầu, mưa quá to khiến tầm
nhìn bị hạn chế. Thấp thoáng một người thiếu nữ đang bước trong mưa, mái tóc
lấp phất ngang vai khi làn gió chạm vào. Chị chưa kịp trả lời thì cô ấy đã tiến
tới rất gần. Cô ấy đặt tay xuống thành xe, dường như bánh xe chuyển động. Ngọn
đèn già dần khuất xa, chỉ còn lại mỗi chiếc bóng nhòe đi do nước mưa, không
hiểu vì sao lòng chị cảm thấy ấm áp lạ thường.
PHAN NAM
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét