Có tiếc gì đâu
Biết có sống trăm năm đâu
Mà tiếc
Sao?
Chỉ trao người
Một nữa nụ hôn
Bờ cỏ giập
Bãi sông
Ngời ánh biếc
Nối
Bi hoang
Như sóng đổ
Dập dồn...
Em đợi chiều bên cửa
sông Phan Rí
Khúc trăng khuyết treo chiều cánh võng
Sóng vọng bờ, dát bạc kiêu sa
Gió vu vơ, trên đầu lồng lộng
Bến không thuyền, xa vắng nhạt nhòa
Em đứng đợi, bờ lay gió cuốn
Gió nồm căng, ngực trẻ phập phồng
Cứ khắc khoải, thuyền về bến muộn
Sông cũng buồn hiu, chảy chậm dòng
Mặc cho sóng cửa sông vây bủa
Em thẩn thờ, ngóng phía khơi xa
Sóng nối sóng đổ bờ ngập ngụa
Đôi chim Mồng vô ý vờn qua
Em van vỉ điều gì chẳng rỏ
Nhập hồn trong tiếng sóng ầm ào
Muộn chiều rồi, bãi bờ quẩn gió
Chỉ còn em, chìm nổi khát khao...
Chỉ còn em, đong tình đứng đợi
Mắt long lanh, sửa dáng, làm duyên
Biết có phải, mà lòng khấp khởi
Bóng mờ xa thấp thoáng con thuyền...
Mưa qua bến sông
Lạc sóng
Chiều trôi
Nổi bến sông
Trong cơn giông
Bãi bờ
Trống vắng
Em
Quang gánh vội vàng
Trĩu nặng
Khép lạnh
Mờ
Cong cả hư không ...
LÊ THANH HÙNG
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét