HỒN QUÊ
Đi suốt một thời
Một thời để thương
Một thời để nhớ
Nhớ về nơi ta cất tiếng chào đời
Nơi mẹ ta chôn nhúm rau cắt rốn
Kỷ niệm vui buồn ấp ủ đầy vơi
Mỹ Trạch ơi - Quê nội của tôi
Mảnh đất bãi bồi có dòng sông uốn lượn
Có tiếng hát ru giọng hò thắm đượm
Dẫu đi đâu củng tha thiết nhớ về...
Dẫu đi đâu ta làm sao quên được
Bãi cát trườn dài, lạch sác, hàng tre...
Những trưa hè rộn rã tiếng ve
Ấp ủ tuổi thơ một thời gian khó
Văng vẳng hồn ta lời ru trong gió
Còn ngân nga như dẫn lối ta về
Bóng con đò, bến đợi, hàng me
Che mát hồn ta thuở chăn trâu cắt cỏ
Mỹ Trạch ơi ! Quê hương ta đó
Trong gian lao lớn dậy những con người
Dù ở đâu - góc bể chân trời
Trong tim ta có quê hương yêu dấu.
THĂM EM
Anh đến thăm em trời đổ cơn mưa
Gió đông về lùa qua khe cửa
Tình bạn, tình thơ nhen hồng ngọn lửa
Nghĩa cuộc đời thắm đỏ tình em
Đồng hới hôm nay anh lại gặp em
Một lần xa nhau sao nhớ hoài nhớ thế
Dẫu cuộc đời trải bao dâu bể
Cái mặn mòi chất lính vẫn còn đây
Dòng sông trôi ngọn nước vơi đầy
Mang nặng phù sa hương nồng của đất
Dẫu xa ngái mà nỗi lòng chân thật
Chiến trường về,anh đến thăm em.
BẠN CŨ
Mấy khi "ông" đến thăm nhà
Ánh trăng tôi gói làm quà tặng "ông"
Bạn xa biết mấy nhớ mong
Đời vui ước đặng thắm nồng bên nhau
Nữa đời vẫn gọi mày, tao
Ngọt như cái thưở chăn trâu đồng làng
Cầm tay rối rít hỏi han
Vợ con, nhà cửa, cao sang thế nào...
Miếng trầu thắm đỏ hương cau
Tình xưa sưởi ấm lòng nhau - bạn già.
NGUYỄN HỒNG SƠN
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét