NGÀY ĐẮNG
. tặng Phan Nam
Ta chưng
cất ánh trời chiều
Thành những
giọt thơ đắng nghét
Hoàng
hôn buồn thảm
Sắc kí
giấc mơ lên trang văn sôi nổi
Hiển thị
những sắc màu
Nơi những
con tim cùng đập lên tiếng nức nở của tình người
Những
công cuộc đổi mới xã hội
Chập
chòn như chiếc bóng bên lề cuộc sống
Những định
kiến nhóm lên ngọn lửa mãnh liệt
Thiêu đốt
những thế hệ ngắc ngoải nỗi lo thất nghiệp
Giấc mơ
và đồng lương
Ta liếm
vội chút tươi mát từ khoảng trời thênh thang
Dải mây
rót vào mùa xuân trắng nõn
Ban phúc
lành cho những bông hoa
Con
virus trốn vào những khái niệm phức tạp
Chán nản
trước tham vọng con người
Anh cất
lên lời buồn khe khẽ
Ru ta
vào giấc mộng xao xuyến ngàn năm
XÂM LĂNG
Tôi
chỉ muốn trồng hoa trên những đám mây
Những
hạt hoá chất
Vùi
khắp lòng đất như những quả mìn nổ chậm
Huỷ
diệt thế hệ tương lai
Nước
xả thải đầu độc đại dương
Tôi
muốn tìm trong thăm thẳm đó
Một
đại dương mang hình hài mới
Chưa
từng in bóng cánh buồm nào
Chưa
đồ sộ những dự án
Chưa
mang bộ mặt của sự đầu tư
Tiềm
năng chỉ là sự hồi sinh bất tận
Không
ai biết
Không
ai hay
Tôi
muốn thoát ra
Những
con phố chật người chẳng còn lối đi
Quyển
vở sinh viên mòn mỏi một mục tiêu
Phục
vụ tấm bằng tốt nghiệp
Những
độc tố vất vưởng
Như
những con ma sống tiềm sinh
Xúi
giục tế bào ung thư xâm lăng sự sống
Biết
bao độc chất đồng loã cùng bao tội ác câm lặng
Bầu
trời và biển cả
Đã
lấm bẩn vì khói đen và chất độc
Những
dự án đầu tư
Có
đưa đất nước đến tầm cao mới?
Không
phải giặc giã
Không
phải quân phản loạn
Chính
sự ô nhiễm đến từ kĩ thuật
Đang
xâm lăng đất nước
Từng
phút, từng giây
TÔI BẰNG THỦY TINH
Tôi
bằng thủy tinh
Trong
suốt hoàng hôn lấp lánh
Lưu
dư ảnh một cuộc tình
Xuyên
suốt những cay đắng triền miên
Tôi
tan vỡ
Tôi
bằng thủy tinh
Rọi
lại ánh đèn con phố cũ
Hắt
vào đời
Những
giọt nắng rưới vào cây kem buổi trưa
Ngọt
tan vị ca cao và nắng
Những
giọt mưa đọng đôi mắt kính
Mềm
dịu như hoa cỏ
Vỗ
về cơn mơ
Bên
dưới lớp da tôi
Là
khối thủy tinh mong manh dễ vỡ
Dễ
soi rọi và phản chiếu vạn vật
Dễ
tách ánh sáng thành những mảng màu
Tôi
bằng thủy tinh với những vết nứt
Tôi
bằng thủy tinh
Nhưng
tim tôi bằng máu thịt
Những
mảnh thủy tinh vỡ sẽ động cựa
Vào
cõi sống âm thầm
Hấp
hối
Nơi
ranh giới thực hư
Tôi
bằng thủy tinh
Ai
nhìn thấy và sờ thấy
Vết
rạn nứt của tôi?...
NGUYỄN KHÁNH TUYẾT VY
Phan Nam với Nguyễn Khánh Tuyết Vy đúng là trai tài gái sắc xứng đôi vừa lứa, 2 bạn định khi nào cưới?
Trả lờiXóa